Monday, December 19, 2011

Mưa trong Chiến Tranh














Chiều mưa biên giới (Nguyễn Văn Đông)
Thanh Tuyền hát
Sắc hoa màu nhớ (Nguyễn Văn Đông)
Lệ Thanh hát
Như Quỳnh & Thế Sơn hát


Mưa Trên Poncho
Trầm Tử Thiêng


http://www.youtube.com/watch?v=NrNoUUuCGdc


Hạt Mưa Trên Poncho
Hạt mưa trên poncho, hạt mưa.. trên poncho
Tí tách rơi nghe như tiếng quân reo hò ngoài chiến trường
Hạt mưa miên man rớt trên đầu non

Người mong.. bên song thưa, người đi.. trong cơn mưa
Góp chiến công.. hiên ngang thắm đôi môi cười ngày quay về
Nghìn gian lao tan biến trong lời thề
ĐK :
Mưa, mưa mãi thấm lòng người trai nơi xa trường
Hạt mưa vui như hồi vỗ tay ca
Mưa, nhưng vẫn.. ấm lòng người trai đi xa nhà
Mưa cho tình thương mến thêm đậm đà !

2.
Hạt mưa trên poncho, hạt mưa.. trên poncho
Nhớ những đêm anh em vỗ tay reo cười đùa mưa nguồn
Nằm trên poncho ngỡ trên nệm gấm

Nào ai.. đang say sưa, hẹn nhau.. đi trong mưa
Góp chiến công đem ghi khắc trên lời nguyền ngày quay về
Nghìn gian lao tan biến trong lời thề

[ ĐK ]

3.
Hạt mưa trên poncho, hạt mưa.. trên poncho
Tí tách rơi nghe như tiếng quê hương mình chờ quân về
Người em hân hoan đón hoa đầu súng

Kia ai.. bên song thưa, nhìn ai.. đi trong mưa
Đã chắc ghi đi công lao __ cho tay người ngày quay về
Nghìn gian lao tan biến trong lời thề

[ ĐK ]

Mưa cho tình thương mến thêm.. đậm... đà...





Nhà tôi


Tôi đứng bên nầy song
Bên kia vùng địch đóng
Làng tôi đắy xám đen màu tiết động
Tre cao gầy tóc rủ ướt mưa sương
Màu trắng vôi lòm lọp mấy khuôn tường
Nếp đình xưa ngày hội vui gì không ?
Tôi là anh lính chiến
Rời quê hương tù dạo máu khơi giòng
Buông tay cày vui lại thu ở bình Mông
Ghì nấc súng nhớ ơi ngày đắc tháng.
Chân đã mỏi trên nẻo đường vạn dặm
Áo nào phai không sót chút hào hoa.
Đêm hôm nay tôi trở về lành lạnh
Sông sâu mùng lấp lánh sao lưa thưa.
Tôi có người vợ trẻ đẹp như thơ
Tuổi sớm đôi m ươi c ưới buổi dâng cờ,
Má trắng mịn thơm thơm mùi luá chín.
Ai bước đi mà không hề binh rịn,
Rời yêu thương nào đã mấy ai vui.
Em lặng hồn nhìn với buổi chia phôi .
Anh lặng bước mà nghe hồn nhỏ lệ.
Tôi còn người mẹ,
Tóc ngã màu bông
Tuổi già non thế kỹ ,
Lưng gầy uôn nắng kiếp long đong.
Nắng mưa từ thuở tang chồng
Tơ tầm rút mải cho lòng héo hon.
Ôi xa rồi mẹ tôi nhoà n mắt,
Mong con phương trời
Có từng chợt tỉnh đêm rơi,
Nghe dồn tiếng súng nhớ thời chia ly
Mẹ ơi con mẹ tìm đi
Bao giờ hết giăc con về mẹ vui
Đêm nay tôi trở về lành lạnh
Sông sâu mùng lấp lánh sao lưa thưa
Ống quần nâu đã vá mụng giang hồ
Chắt tay súng tôi mơ về Nguyễn Huệ
Làng tôi bên kia trại thù quạnh quẽ,
Tr ông im lìm như một nấm mồ ma.
Có còn không em hởi mẹ tôi già
Những người thân yêu khóc buổi tôi xa
Tôi là anh lính chiến,
Theo quân về giải phóng quê hương
Mái đầu xanh đầy bụi viển phương
Bước chân đạp xiêu đồn luỹ địch
Nào anh động đội
Người bạn pháo binh
Đã đến giờ chưa nh ỉ,
Mà tôi nghe trại giặc tan tành.
Anh rót cho khéo nhé
Kẻo lạc nhầm nhà tôi,
Nhà tôi ở cuối thôn Đoài
có giàn thiên lý có người tôi thương
Chia tay ở xóm hôm nào ,
Túi nghèo đưa tiển mời nhau quán nghèo,
Xa nhau anh dặn đừng quên anh nhé,
Nhớ viết cho anh nhiều,
Bây giờ anh đã chết
Anh đã chết thực rồi
Anh bạn mi ền Nam ơi
Xa anh tôi nhớ anh cười
Màu da bánh mật mắt ngời ánh sao
Chia tay ở xóm hôm nào
túi nghèo đưa tiển mời nhau quán nghèo


Yen Thao
Chuyện giàn thiên lý (thơ Yên Thao - nhạc Anh Bằng)
Mạnh Đình hát
Mấy dặm sơn khê
Nguyễn Văn Đông


Anh đến thăm, áo anh mùi thuốc súng
Ngoài mưa khuya lê thê, qua ngàn chốn sơn khê
Non nước ơi, hồn thiêng cũ lối xưa
Kết trong lòng để _ , nghìn sau nối nghìn xưa

Bao ước mơ giữa khung trời phiêu lãng,
Chờ mùa Xuân tươi sáng, nhưng mùa thắm chưa sang
Anh đến đây, rồi anh như bóng mây,
Chốn phương trời ấm lặng hòa chung mái nhà tranh

Anh như ngàn gió, ham ngược xuôi, theo đường mây,
Tóc tơi bời lộng gió bốn phương,
Nước non còn đó một tấc lòng,
Không mờ xóa cùng năm tháng,
Nhớ ai ra đi hẹn về dệt nốt tơ duyên,

Khoác lên vầng hoa trắng,
Cầm tay nhau đi anh
Tơ trời quá mong manh
Anh hỡi anh, đường xa vui đấu tranh,
Giữa khung trời gió lộng, nghìn sau tiếc nghìn xưa
Hà Thanh hát


Nhiều khi mơ ước đôi cánh nhỏ đường chiều
Và xin gió mưa về làm chim sống giữa rừng
Để chân anh có mỏi
Ngọt ngào chim ca hát
Và khi anh nhớ nhà chim sẽ cất cánh đưa tin
Từng đêm chim sẽ ru giấc ngủ bùi ngùi
Để anh súng trên tay niềm tin vẫn sáng ngời
Dù gian nan cách trở
Dù bình yên xa lắc
Dù cho sông núi còn mịt mờ bom rơi đạn bay
Nhưng em, không là loài chim xanh
Ước mơ biết ngày nào mới thành
Đêm đêm, súng vọng từ rừng sâu
Chắp tay em cầu bình an sớm về trên núi sông
Để trời thêu nắng đôi bóng nhỏ đường chiều
Dìu nhau dắt đưa nhau về bên suối bắc cầu
Mình xây trên máng cỏ
Rồi trồng hoa bên vách
Và xin mưa nắng đẹp làm tình đôi ta dài lâu .
Hương Lan hát




Tuấn Vũ hát

Mẹ ơi . . . biên cương giờ đây
Trời không . . . mưa nhưng nhiều mây
Nửa đêm nghe chim muông hú trong rừng hoang
Nghe . . . gió rung cây đổ lá vàng
Sương xuống mênh mang


Khèn trong . . . buôn xa còn vang
Nhịp chìm . . . tiêu sơ nhặt khoan
Tưởng nhớ đến những phút sống bên mẹ yêu
Con . . . hát ca vui lều tranh nghèo
Ôi đẹp làm sao


Điệp khúc

Đêm nay . . . quê nhà
Mẹ hiền còn thương . . . đứa con đi . . . chốn xa mờ
Không than . . . không sầu
Đầu non cuối ghềnh
Ôm cây súng . . . canh rừng sâu


Con vui . . . sông hồ
Vì yêu giống nòi . . . mà dặn lòng . . . đi tranh đấu
Thương ai dãi dầu
Nắng sớm mưa chiều
Có con dế mèn . . . nỉ non ru . . . canh thâu


2.

Mẹ ơi . . . quê hương lầm than
Làm trai . . . hai vai nợ mang
Ngồi đây trong sương khuya trắng trên đầu non
Con . . . biết quê xa mẹ mong chờ
Tin chiến không còn



Thời gian . . . không phai lòng son
Trường Sơn . . . không ngăn tình con
Ngày nao con ra đi nhớ câu mẹ khuyên
Yêu . . . nước như yêu mẹ hãy còn
Giữ trong linh hồn







Thầm Gọi Tên Nhau Trên Chiến Trường
Phạm Duy
Lời: Ngô ĐìnhVận

Thầm gọi tên mày !
Thầm gọi tên tao !
Thầm gọi tên nó !
Những thằng tốt đen trong cuộc đời
Thằng lính non hay già rồi
Gọi tên mày !
Gọi tên tao !
Gọi tên nó !
Gọi tên nhau, tên nhau...
Thầm gọi tên mày !
Thằng bạn của tao !
Mày vừa ngă xuống
Chiến trường núi cao nơi địa đầu
Thung lũng sâu nơi Hạ Lào

Gọi tên mày !
Gọi tên tao !
Gọi tên nó !
Gọi tên nhau, suốt đời !
Tao gọi tên mày !
Tao gọi tên tao !
Tao gọi tên nó !

Chiến tranh ơi ! Mỗi cuộc đời nắm trong chiếc thẻ bài
Mày ơi, vợ con mày đâu, bạn bè mày đâu ?
Tao gọi tên mày !
Tao gọi tên tao !
Tao gọi tên nó !
Lũ chúng ta biết du dương, mến quê hương, biết yêu thương
Có anh em, có con tim, biết đau thương, biết cả thù oán...

Thầm gọi tên mày !
Thầm gọi tên tao !
Thầm gọi tên nó !
Giữa làn gió đêm trong rừng già
Hay dưới mưa trên vỉa hè

Gọi tên mày !
Gọi tên tao !
Gọi tên nó !
Gọi tên nhau, tên nhau !
Thầm gọi tên mày !
Thằng ban của tao !
Mày vừa ngã xuống
Hỡi mày chết đi cho người đời
C̣òn sống yên trong nụ cười
Gọi tên mày !
Gọi tên tao !
Gọi tên nó !
Gọi tên nhau, suốt đời !








Phạm Duy
Lời: Nguyễn Tiến Cung
Ở Rừng U Minh Ta Không Thấy Em

Ta không thấy em từ bấy lâu nay
Ta không thấy em từ bấy lâu nay
Ta không thấy em từ bấy lâu nay


Và mùa mưa làm rừng nước dâng đầy
Trên cao gió hát, trên cao gió hát
Mây như tóc cuốn, mây như tóc cuốn
Tràm đứng như em một dáng gầy gầy
Tràm đứng như em một dáng gầy gầy


Ta không thấy em từ lúc ta đi
Ta không thấy em từ lúc ta đi
Ta không thấy em từ lúc ta đi


Nước phèn nhuộm vàng mầu quần '' trây di ''
Đạn nổ lùng bùng, đạn nổ lùng bùng
Trong nòng súng ướt, trong nòng súng ướt
Tình đã xa rồi, thôi nhớ chi
Tình đã xa rồi, thôi nhớ chi


Mỗi con lạch là mỗi xót xa
Mỗi dòng sông là mỗi tuổi già
Thành phố đâu đây mất hình mất dạng
Cuộc chiến già nua theo với tiếng ca...





Tiễn Một Người Đi
Tôi tiễn đưa anh
Người lính chiến Biệt Động Quân
Lên đường đáo nhậm đơn vị
Miền đất đỏ khô cằn, sỏi đá
Đất Bình Long!
Trời Sài Gòn
Mưa thu rơi nhiều lắm
Thấm ướt áo anh, màu áo hoa rừng người lính chiến
Ướt áo tôi, màu áo trắng sinh viên
Tôi và anh
Học chung trường từ thuở nhỏ
Quê nhà mình cùng chung một giòng sông
Màu phù sa đất đỏ
Giòng sữa Mẹ Cửu Long
Nuôi mình lớn lên trong tình thương Đất Mẹ.
Trời mưa lạnh,
Cơn mưa rào của cảnh biệt ly
Đôi mắt anh thật buồn, sâu thăm thẳm
"Mày đừng buồn nhớ viết thư thăm Vân!"
Người yêu anh đó, người yêu anh bé nhỏ
Hứa thương anh trọn đời ....
Phi cơ cất cánh, hai đứa vẫy tay
Mắt tôi cay, vì mưa rơi vào mắt
Má tôi ướt, vì gió lạnh mùa thu
Anh đi nhé vì giòng sông của Mẹ
Bảo vệ quê hương khỏi giặc thù.

Hai tuần lễ sau,
Một điện thơ từ Tiểu Đoàn 31
Rất lấy làm đau đớn báo tin buồn
Thiếu Úy Nguyễn Ngọc Lân đã hy sinh vì Tổ Quốc!!
Nước mắt tôi nhạt nhòa...
Anh nằm đây, gương mặt thật hiền hòa
Như đang ngủ
Phải, anh đã chìm vào một giấc ngủ thiên thu
Viên đạn sau đầu, đã đưa tên anh vào lịch sử
Vân bật khóc, phải đây là sự thật?
Tay run run, nàng nhẹ vuốt mắt anh.
Đọc thơ anh nhiều lần ngày hôm trước
Vừa gởi về anh một lá thư xanh

Nhưng bây giờ âm dương chia đôi ngả
Anh đang nằm đo, nước mắt em rơi
Anh cứ ngủ, em ru anh an giấc
Em đã hứa sẽ thương anh trọn đời

Người yêu anh bé nhỏ, sẽ yêu anh trọn đời ...

Vân và tôi đưa anh trở về lòng đất Mẹ
Đất Sóc Trăng nhuộm đỏ,
Từ giòng máu anh, hay tự đất phù sa??
Mẹ anh già, đôi mắt khóc mù lòa
Tóc mẹ bạc thêm từ tin anh chết
Lá vàng còn đó, lá xanh rụng rồi!

Lá vàng ngồi khóc lá xanh
Con ơi sao nỡ, sao đành bỏ đi
Mẹ cha có tội tình chi
Cho con chết trước, thay vì mẹ cha
Cha con với mẹ đã già
Sao con lại để cả nhà chịu tang
Lá xanh rụng trước lá vàng
Nước sông chảy ngược bao hàng lệ tuôn
Bây giờ con đã về nguồn
Thôi con an nghỉ, quê hương an bình
Chiến chinh, chinh chiến điêu linh
Thương anh lính chiến hy sinh cuộc đời
Đọc kinh lạy Đức Chúa Trời
Xin thương phù giúp những người chiến binh.

Mai Châu
Một Người Đi
Nhạc và lời: Mai Châu
Hoàng Oanh hát


Tôi tiễn anh lên đường trời hôm nay mưa nhiều lắm
Mưa thấm ướt vai gầy, mưa giá buốt con tim
Mình cầm tay nhau chưa nói hết một câu
Thôi đừng buồn anh nhé tiếng còi đã ngân dài
Chinh nhân ơi, xin anh chớ buồn
Chinh nhân ơi, xin anh chớ buồn
Người yêu anh còn đó
người yêu anh bé nhỏ
hứa yêu anh trọn đời
Thức trắng đêm qua hai đứa chúng mình
chưa vơi hết tâm tư
Ta kể nhau nghe những vui buồn ấu thơ
Đếm lá thu rơi
mười bốn thu tàn, tôi đã biết tên anh
Nay cách xa rồi, anh khoác chinh y
tôi còn ở lại, đưa tiễn một người đi
Tôi đứng trông theo đoàn tàu đi xa xa thành phố
Tôi thấy dáng anh buồn đôi mắt nhớ xa xăm
vì ngàn yêu thương, anh xếp bút mực xanh
băng mình vào sương gió, sống trọn kiếp trai hùng
Chinh nhân ơi, khi anh trở về
Chinh nhân ơi, khi anh trở về
Người yêu ra mừng đón
người yêu anh bé nhỏ sẽ yêu anh trọn đời.
Diệp Thanh Thanh hát
Anh Ðã Ngủ Yên Trên Quê Hương
Trần Duy Ðức

Khánh Ly hát


Ngoài trời vẫn còn mưa
người nằm dưới mộ sâu
Ôi thiên thu phôi phai hình hài
Hỡi người ơi tủi lòng
Hỡi người ơi tủi lòng

Bao năm tháng cô đơn nằm đây
Bên bia xanh ai qua từng ngày
con mưa xuống nuôi xanh cỏ hoang
Trên quê hương xương khô mộ gầy
Ðã ngủ yên một ngày
Anh đã ngủ yên một đời

Ngoài trời vẫn còn mưa
Người nằm dưới mộ sâu
Trong âm u thương thay phận người
Hỡi người ơi tủi lòng
Hỡi người ơi tủi lòng

Anh có biết quê hương giờ đây
đang điêu linh tang thương từng ngày
Anh có biết anh em giờ đây
đang lao lung mang thân tù đầy
Sống lầm than nhọc nhằn
Ôi! Sống lầm than nhọc nhằn

Ngoài trời mưa chưa kịp tạnh
Người nằm yên trong huyệt lạnh
Buổi chiều mưa chưa kịp tạnh
Lòng nào chưa nguôi hờn căm
Lạy trời cho mưa kịp tạnh
Ðể người vơi cơn hận sầu
Nguôi ngoai hận sầu

Ngoài trời vẫn còn mưa
Người nằm vẫn nằm đây
Nơi hoang vu u linh nghẹn ngào
Hỡi người ơi tủi lòng
Hỡi người ơi tủi lòng

Tôi đã khóc cho anh chiều nay
Trong cơn mưa mưa rơi lạnh đầy
Ai sẽ khóc cho anh ngày mai (ngàn sau)
Dâng hai tay tôi xin nguyện cầu
Dẫu niềm tin phụ người
Ôi! dẫu niềm tin phụ người


Hàng hàng lớp lớp (Nguyễn Văn Đông)
Hà Thanh hát

1. Còn đây giây phút này
Còn nghe tiếng hát nụ cười xinh tươi,
còn trong ánh mắt còn cầm tay nhau
Ngày mai xa cách nhau
Một người gối chiếc cô phòng,
còn người góc núi ven rừng chân mây đầu gió

Còn đây đêm cuối cùng
Nhìn em muốn nói chuyện người Kinh Kha,
ngại khơi nước mắt nhạt nhòa môi em
Người đi giúp núi sông
Hàng hàng lớp lớp chưa về
hàng hàng nối tiếp câu thề dành lấy quê hương

Hỡi người anh thương, chưa tròn thề ước
Nhưng tình đất nước,
đâu phải khi cho mình dệt mộng thắm kết uyên ương
Phương trời anh đi, xa xôi vạn lý
Đêm nằm gối súng,
chung ánh trăng nhưng đôi đường ly cách trong tình thương
Và xin em hiểu rằng
Dù nơi chiến tuyến mịt mờ mưa bay,
lòng anh vẫn nhớ tình người hôm nay
Đường đi biên giới xa
Lòng này thách với tang bồng,
đừng làm má thắm phai hồng buồn lắm em ơi

2. Còn đây giây phút này
Còn nghe tiếng hát dập dìu bên hoa,
còn trông bóng dáng người mình thương yêu

Ngày mai xa cách nhau
Một người góc núi chân đèo,
còn người gối chiếc cô phòng đêm đông một bóng
Còn đây đêm cuối này
Đàn ai réo rắt nhạc lòng chia ly
sợ khi nước mắt buồn người ra đi
Đường mây chân núi xa
Dù ngàn nắng lửa mưa dầu
lòng người nhất quyết không đầu dành lấy mai sau

Hỡi người anh thương, chưa tròn thề ước
nhưng tình đất nước,
ôi lớn lao không đành lòng dệt mối thắm riêng tư
Phương trời anh đi, xa xôi vạn lý
Đêm nằm gối súng,
chung ánh trăng cho người này gợi nhớ thương người kia
Và xin em hiểu rằng
Người đi giúp nước nào màng danh chi
cầu cho đất nước vượt ngàn gian nguy
Đời dâng cho núi sông
Lòng này thách với tang bồng
đừng sầu má ấy phai hồng, buồn lắm em ơi.


Người Lính VNCH ... Cho và Nhận

Người Lính chiến ... dâng đời cho Tổ Quốc,
Hiến thân mình ... để bảo vệ Quê Hương,
Máu của anh ... thấm từng mỗi con đường,
Cho người dân hậu phương ... tròn giấc ngủ.

Vai balô ... hành trang ... đời thơ dại,
Gót giày Saut ... đạp chướng ngại ... hiểm nguy,
Khoác chinh y ... Anh giã biệt kinh kỳ,
Đêm thức trắng ... biên thùy ... ghìm tay súng.

Bao nhiêu năm ... Anh miệt mài mưa, nắng ...
Đêm quân hành ... lạnh buốt dưới mưa rơi,
Ngày phơi thân cháy khét ... dưới mặt trời,
Từng giây phút ... tuổi đời treo đầu súng.

Anh dâng đời cho Non Sông ... Tổ Quốc,
Hiến tuổi xanh ... cho tươi thắm Giang San,
Đem máu xương ... giữ vững ngọn Cờ Vàng,
Đem sinh mạng ... giữ xóm làng yên ấm.

Anh nhận gì ... suốt quãng đường chinh chiến,
Chiếc Huy Chương ... tưởng thưởng máu xương rơi,
Những vòng hoa ... mừng chiến thắng rạng ngời,
Bâu ... Vai áo ... nấc thang đời binh nghiệp.

Có những thứ ... Anh nhận ... Anh nào biết ...
Lá Quốc Kỳ ... thương tiếc phủ đời anh,
Một vòng hoa ... hòm gỗ ... nến long lanh,
Lời Tri Ân ... sao đành ... thêm chữ ... "Cố" ...!

Người Lính ơi ... Anh thật là cao cả,
Sống cho đời và chết cho quê hương,
Anh vào đời ... hành trang nặng ... tình thương,
Anh giã biệt ... để lại đời ... Thương Tiếc ...!

Hoàng Nhật Thơ
Người Lính Trẻ ... Người Lính Già

Xếp bút nghiên ... Anh bước vào quân ngũ,
Khoác chinh y ... phủ áo trắng thư sinh,
Đường hành quân ngang dọc ... mộng đăng trình,
Hỏa châu sáng ... bên người tình chiến trận.

Ngày xuôi quân ... sờn vai ... phai vệt nắng,
Đêm di hành ... mưa phủ kín poncho,
Đôi giày saut ... mòn gót ... khắp sông hồ,
Ghìm tay súng ... giữ cơ đồ nước Việt.

Kiếp chinh nhân ... Anh miệt mài đi mãi,
Đi trong từng lằn đạn ... xé không gian,
Đi trong cơn mưa pháo ... lửa kinh hoàng,
Đi trên những điêu tàn ... nghi ngút khói ...

Máu anh tuôn trên từng phần đất mẹ,
Thắm cờ vàng ba sọc đỏ yêu thương,
Từng mảnh xương ... gởi lại ... chốn sa trường,
Ghim xác giặc điên cuồng ... gieo máu lửa ...!

Đêm tàn đêm ... Anh không tròn giấc ngủ,
Ngủ ven đồi ... phút tạm nghỉ ... dừng quân,
Ngủ trên đê, trên rạch ... ngủ lưng chừng,
Ngủ trong thức ... thức trong từng giấc ngủ ...

Cơm gạo sấy ... giữa rừng xanh ... mưa đổ,
Nón sắt đầy ... lỏng bỏng ... buổi cơm trưa,
Lá hoa rừng trong nón ... loãng lưa thưa,
Mồ hôi mặn ... nêm vừa ... Nồi canh Lính

Đã nhiều năm ... Anh chưa về thăm lại,
Mái nhà xưa ... Mẹ già mỏi mòn trông,
Bên liếp rau ... mưa nắng ... dáng lưng còng,
Liếp khoai, sắn ... vun trồng ... Anh khôn lớn !

Lửa quê hương ... Anh chưa về quỳ lạy,
Bàn thờ Cha ... giặc giết ... Tết Mậu Thân,
Gởi về Cha ... giòng lệ nóng ... kính dâng,
Nén hương lòng từ mịt mờ giới tuyến !

Bao Hè sang ... Anh chưa lần thăm lại,
Sân trường xưa ... người yêu nhỏ chờ mong,
Tóc buông vai ... ngã nắng ... thẩn thơ lòng,
Trang sách vở ... cánh Phượng hồng ... mộng ước ...

Bao Xuân qua ... vắng đàn em thơ dại,
Nũng nịu đòi ... quà Tết ... buổi Xuân sang,
Cười ... tung tăng ... khoe áo mới ... xóm làng,
Giờ chắc đã ... biết ngỡ ngàng ... e thẹn.
.................................................. ..............
Trời ngả nghiêng ... chiến trường ... tay bị trói,
Lệnh tan hàng ... bức tử ... đất cuồng quay,
Vết thương nào ... đau hơn vết thương này,
Tháng Tư Đen ... Ngày Ba Mươi ... gãy súng ...!

Anh trở về ... bước trong lòng ... tan nát,
Mảnh tàn y ... xếp lại ... phủ tim đau,
Khắp quê hương ... tang trắng đẫm máu đào,
Bởi những kẻ tự hào là giải phóng ...!

Người vào tù ... ôm hận ... mòn ... ngục tối,
Mang gông cùm ... vùi xác ... giữa rừng hoang,
Người thì điên .. trong ác mộng ... kinh hoàng,
Người loạn trí ... khóc ... điêu tàn ...đất mẹ ...!

Người lết lê ... bên lề của cõi sống,
Miếng khoai thừa ... đỡ đói ... nuốt cầm hơi,
Nửa đôi chân ... mòn ... đường phố ... rã rời,
Thân rỉ máu ... rách cuộc đời ... hoang phế ...!

Anh trở lại ... từ ngục tù ... cõi chết,
Tấm thân tàn nghiêng ngả ... lạ ... quê huơng,
Ngượng bước chân ... lạ từng mỗi tên đường,
Lạ ... người quen ... đau thương hằn ánh mắt ...!

Căn nhà cũ thân yêu ... chừ dột nát,
Trên bàn thờ ... thêm ảnh mẹ bên cha,
Mẹ trông anh ... khóc ... đôi mắt mù lòa,
Cạn nước mắt ... hồn lìa ... đêm mưa bão !

Những em thơ ... bây giờ đã khôn lớn,
Lỡ ... mái trường ... bài lịch sử sang trang,
Tháng ngày vơi ... trong ánh mắt kinh hoàng,
Vì lý lịch ... có anh là lính "Ngụy" ...!

Người yêu xưa ... vẫn thủy chung chờ đợi,
Cánh Phượng hồng ... trang sách cũ ... còn đây,
Dù thời gian ... mòn thân xác hao gầy,
Lời hẹn ước ... cuộc tình này ... vĩnh cữu.

Bạn bè thân ... dăm ba thằng ... đây, đó ...
Thằng đầu đường ... bán vé số ... một tay,
Thằng oằn vai ... gánh đất, cát ... mỗi ngày,
Thằng kiệt sức ... kéo xe cây ... nghiêng ngả ...!

Ôi nát tan ... trong thiên đàng cộng sản ...!
Dân Tự Do ... nên sống chẳng cần lo,
Cày như trâu ... và ăn giống trâu bò,
Ngày kiệt sức ... đêm nằm co ... nhai cỏ ...!

Chữ Tự Do ... mang đời Anh viễn xứ,
Xa thiên đàng ... trăn trở những đêm mơ,
Mơ Tự Do ... trong mộng ... ảo bến bờ,
Thèm bát cơm ... đợi chờ mơ ... để mộng ...!
.................................................. .....................
Trên đất khách ... những chuỗi ngày nghiêng bóng,
Bên vợ hiền ... chia sẻ ... sợi tóc phai,
Sưởi đời nhau ... nồng ấm ... những đêm dài,
Lúc trở giấc ... u hoài ... trong tiếng thở ...!

Người Lính trẻ ... ngày xưa ... ghi chiến sử ...
Người Lính già ... nay ... biệt xứ ... lưu vong ...!!!

Hoàng Nhật Thơ



Nếu Một Mai Anh Biệt Kinh Kỳ
Sáng tác Minh Kỳ - Hoài Linh


Người ơi một mai nếu tôi đi rồi ,
thì nghìn lần thương cũng thế mà thôi.
Tình em và tôi dẫu chưa đẹp đôi
hãy quên những chiều mưa rơi..
giấc mơ nhớ gọi đến tôi...

Mình vui được sao nếu chưa thanh bình
Từng đoàn trai đi viết sử xanh.
Thì gian nhà xinh vắng vắng đi mình anh
cũng thôi chớ buồn em nhé.
tiễn đưa nhớ ngày đăng trình

Tám hướng bốn phương trời mây
thôi nhé anh đi từ đây
Kỷ niệm nào không có vui hay buồn
chiều nào không có hoàng hôn
tình nào hơn nước non.


Rồi đây một mai lối xưa tôi về .
Kể chuyện buồn vui hai đứa mình nghe.
Một gian nhà tranh giấc mơ đềm êm
lắng nghe tiếng nhịp con tim
hai người gọi chung một tên...
Biệt kinh kỳ (Minh Kỳ)
Mạnh Đình hát
Thanh Tuyền hát

(hình trong bìa: Ca sĩ Hà Thanh)
Thôi nhé ! Về đi em buồn chi
Lưu luyến càng thêm đau người đi
Một trời tang khó nhuốm đau thương
Người trai chốn sa trường hàn gắn tình mến thương.
Anh biết người em yêu sầu bi
Nhưng trách người trai kia làm chi
Một lời giao ước lúc xa nhau
Người em má hoa đào xin chớ phụ lòng nhau.
Hỡi ! Hỡi người em mến yêu ơi !
Mắt buồn lệ thắm rơi
Ôi ! Khối tình càng lắm tơ vương
Mối sầu thêm đắm đau thương
Hỡi ! Hỡi người em nữ sinh ơi !
Áo màu xanh ước mơ
Ôi ! Mối tình trong trắng trinh nguyên
Chưa lần đau xót tơ duyên.
Nơi ấy dù bôn ba đời lính,
Anh vẫn còn yêu thuở học sinh
Trời chiều biên giới hết mưa bay
Người đi chóng quay về
Em gắng chờ đợi nhau.

VẠN VẠN LÝ(Tưởng nhớ những tù hùng tuẫn tử)
Cung Trầm Tưởng

Ngồi trùm lần bóng tối Mưa về gióng lê thê
Nhìn mây đi lang thang Nai kêu nguồn đâu đó
Mây giăng xám hàng hàng Xưa nay tù ngục đỏ
Trời vào đông ảm đạm Mấy ai đã trở về
Chấn song đan u ám Vỗ vỗ rơi tàn thuốc
Sần sùi nhớp nhúa đen Phà khói vào mông lung
Ran ran nhạc dế mèn Hư vô đẹp não nùng
Nhởn nhơ cười chẫu chuộc Nụ hôn đời khốc liệt

Vỗ vỗ rơi tàn thuốc Cõi sầu ta tinh khiết
Phà khói vào hơi sương Thép quắc vầng trán cao
Xa xưa trống lên đường Phong sương dệt chiến bào
Tiếng quân hô hào sảng Với máu xe làm chỉ
Nẻo cồn vàng bãi trắng Đã đi trăm hùng vĩ
Sa trường hề sa trường Xông pha lắm đoạn trường
Tiết tháo quắc đao thương Về làm đá hoa cương
Chinh nhân ngàn dặm ruổi Gửi đời sau tạc tượng

Gió lên như địch thổi Uống uốngnguyên hàm lượng
Đưa ai qua trường giang Sương trong cất đầy vò
Nay cô liêu bạt ngàn Sầu này thước nào đo
Tiễn ta vào bất tử Khi đao rơi kiếm gẫy
Đau thương là vinh dự Gió về lay lau dậy
Chân đi hất hồng trần Sơn khê khói mịt mù
Anh hùng phải gian truân Ngà ngà nhấp thiên thu
Hy sinh là tất yếu Bay…bay…vạn vạn lý
Ngựa phi dòn nước kiệu… Tráng sĩ hề tráng sĩ!

Cung Trầm Tưởng
Hoàng Liên Sơn, 1977

No comments: