Monday, December 19, 2011

Đường Xa Ướt Mưa





Tác giả & Trình bày: Đức Huy

Ngại đường xa ướt mưa
Em muốn anh đưa em về
Sao em không ở lại đây đêm nay ?
ngại đường xa ướt mưa

đừng bắt Anh đưa em về
Anh xin em đừng về vì đường quá xa xôi
Đêm nay thời gian đứng yên lắng đọng
Cho đôi tình nhân đắm trong giấc mộng
Mưa rơi làm thêm khó câu giã từ
Vì đường xa ướt mưa
Da em lục là tóc em xõa mềm
Lung linh trời sao sáng trong mắt em
Môi em làm thêm khó câu giã từ
Vì đường xa ướt mưa
Ngại đường xa ướt mưa
Em muốn anh đưa em về
Sao em không ở lại đây đêm nay ?
Vì đường xa ướt mưa
Đừng bắt Anh đưa em về
Anh xin em đừng về vì đường quá xa xôi
Xin mưa truyền miên mãi không lắng đọng
Cho đôi tình nhân đuối trong giấc mộng
Trong câu ngủ quên trốn câu giã từ
Vì đường xa ướt mưa
Anh xin em đừng về (đừng về...)
Vì đường xa ướt mưa





Mùa thu trong mưa (Trường Sa)
Lời Tình Buồn Hoàng Thanh Tâm / Khánh Lyhttp://www.youtube.com/watch?v=FhQcLY0Jy-M
Tháng sáu mưa nhiều, đó là mọi năm nhưng năm nay thật hiếm hoi. Cái nóng kéo dài khiến mọi người đều ao ước một cơn mưa....và ... trời đã mưa. Đắm mình trong cơn mưa cuối hạ chợt đến và chợt đi đó đủ làm người ta oà lên sung sướng. Nhớ những cơn mưa tháng sáu dữ dội ngày xưa, ồn ào như muốn gột sạch đi cái nóng oi ả, như muốn cuốn phăng đi tất cả bụi bặm giữa ngày hè chói chang.

Nhưng mưa! mưa có tan đi hết hay trôi đi tất cả những kỷ niệm không? hay là chúng sẽ gợi lại .....để rồi buồn và luyến tiếc. Nếu như tất cả mọi ký ức đều được gột rửa sau những cơn mưa thì hay biết mấy...Những ký ức không bao giờ muốn lại nhói đau khi nhớ tới.
Tôi muốn được ngắm nhìn mưa rơi, được tắm mình trong nó chỉ để cố xoá đi những kỷ niệm buồn và như thế có phải tôi yêu mưa không?
Ký ức.... kỷ niệm xưa nếu một cơn mưa không xóa được ngay thì thôi...cứ để đấy, thời gian còn dài và mưa sẽ còn nhiều cơn khác nữa
.....


"Bài Không tên Số 2" với tiếng hát NGUYÊN KHANG
http://www.youtube.com/watch?v=UGRWz6tm4nc&feature=relatedLòng người như lá úa, trong cơn mưa chiều
Nhiều cơn gió cuốn, xoay xoay trong hồn
Và cơn mê này vẫn còn đấy

Chiều về không buông nắng, cho mây âm thầm
Một mình trong chiều vắng, nhớ đôi môi mềm
Ngày nào ân cần trao thân.

Tìm trong tháng ngày buồn
Đôi mắt nào khô
đường tim chơ vơ
Đếm cho nhau lời nói
Trên đời nào yêu người.

Kỷ niệm xưa đã chết, cơn mê đã chiều,
Tình yêu đã hết, xót xa đã nhiều
Đời thôi sẽ còn mai sau.

Thôi em đừng xót thương
Rồi ngày tháng phai đi.
Thôi cuộc tình đó tan rồi
Không còn gì nữa, tiếc mà chi.

Đời một người con gái, ước mơ đã nhiều,
Trời không cho được mấy, đến khi lấy chồng
Chỉ còn mối tình mang theo.

Xin một lần xiết tay nhau
Một lần cuối cho nhau.
Xin một lần vẫy tay chào
Thôi giòng đời đó, cuốn người theo.

- "Bài Không tên Cuối Cùng" với tiếng hát Vũ Khanh
Nhớ em nhiều nhưng chẳng nói
Nói ra nhiều cũng vậy thôi
Ôi đớn đau đã nhiều rồi
Lời buồn thêm càng buồn thêm
Còn hứa gì?

Đã bao lần em đã hứa
Hứa cho nhiều rồi lại quên
Anh biết tin ai bây giờ
Ngày còn đây người còn đây
Cuộc sống nào chờ

Này em hỡi
Con đường em đi đó
Con đường em theo đó
Sẽ đưa em sang đâu
Mưa bên chồng, có làm em khóc, có làm em nhớ
Những khi mình mặn nồng.

Này em hỡi
Con đường em đi đó,
Con đường em theo đó
Đúng hay sao em?
Xa nhau rồi
Thiên đường thôi lỡ
Cho thần tiên chấp cánh
Xót đau người tình si

Suốt con đường ai dìu lối
Hãy yêu nhiều người em tôi
Xin gửi em
Một lời chào, một lời thương, một lời yêu
Lần cuối cùng

Như Cánh Vạc Bay" với tiếng hát Hồng Nhung
Nắng có hồng bằng đôi môi em
Mưa có buồn bằng đôi mắt em
Tóc em từng sợi nhỏ
Rớt xuống đời làm sóng lênh đênh

Gió sẽ mừng vì tóc em bay
Cho mây hờn ngủ quên trên vai
Vai em gầy guộc nhỏ
Như cánh vạc về chốn xa xôi

Nắng có còn hờn ghen môi em
Mưa có còn buồn trong mắt trong
Từ lúc đưa em về
Là biết xa nghìn trùng

Suối đón từng bàn chân em qua
Lá hát từ bàn tay thơm tho
Lá khô vì đợi chờ
Cũng như đời người mãi âm u

Nơi em về ngày vui không em
Nơi em về trời xanh không em
Ta nghenghìn giọt lệ
Rớt xuống thành hồ nước long lanh.
Mưa! Một đêm mưa buồn khiến cho lòng người càng trở nên lạnh lẽo. Những hạt mưa đầu hạ nặng nề rơi lộp bộp trên mái tôn. Hạt mưa mang theo nỗi nhớ làm những kỉ niệm xa xưa ùa về. Kí ức mang bóng hình anh một lần nữa sống lại trong em.Bao buồn xưa sẽ qua
Hãy yêu khi đời mang đến
Một cánh hoa giữa tâm hồn...

Anh cũng giống như những hạt mưa kia, mang đến cho em những cảm giác trong trẻo, mát lành khi có anh ở cạnh. Cỏ cây hoa lá rạo rực đón những hạt mưa về và lòng em cũng khẽ reo lên tiếng hân hoan khi anh đến. Hạnh phúc như ngập tràn mọi góc nhỏ của tâm hồn trong những ngày em được ở bên anh. Em ngỡ như mình là người may mắn khi cuộc sống mang em đến gần anh và trao cho em tình yêu của anh. Và em cũng ngỡ như cả đời này chúng ta sẽ chẳng bao giờ lìa xa, chẳng bao giờ phải chia hai ngả, chẳng bao giờ em phải bước đi lặng lẽ một mình trên con đường thăm thẳm phía trước.

Cơn mưa nào rồi cũng ra đi, tình yêu nào rồi cũng có kết thúc. Một trận lụt lội kéo dài khi mưa quá to, một cuộc chia tay trong nước mắt khi hai người không đến được bên nhau. Nước mưa kia không thể chiếm đóng mặt đất quá lâu, nhưng nỗi đau kia thì cứ mãi giằng xé tâm hồn em từng ngày, từng tháng. Biết bao giờ vết thương ấy mới lại liền da? Biết bao giờ em mới có thể chôn vùi những kỉ niệm về anh? Có thể một ngày nào đó, nỗi nhớ anh không còn làm trái tim em tan nát nhưng kí ức về một thời đã xa thì sẽ mãi dai dẳng khôn nguôi. Vết sẹo tuy chẳng còn chảy máu nhưng vẫn luôn gợi cho người ta nhớ đến nỗi buồn về cái ngày không may đó đúng không anh?

Mưa mùa hạ là vậy, nhanh chóng ùa đến chiếm lĩnh bầu trời rồi lại vội vã ra đi không báo trước. Và anh cũng thế, bất chợt đến rồi cũng bất chợt đi. Nhưng không giống như cơn mưa luôn đem đến không khí mát mẻ, dễ chịu cho những ngày hè oi ả, anh để lại trong em một nỗi buồn man mác về sự chia xa. Cơn mưa đi rồi cũng sẽ trở về, anh ra đi có khi nào sẽ trở lại với em? Sự chờ đợi những cơn mưa dù là trong mỏi mòn cũng không bao giờ vô vọng vì như một qui luật tự nhiên, thế nào cũng có ngày mưa lại đến. Còn anh, liệu có thể quay về bên em khi đã đi mỏi gối, chùng chân? Nếu thực sự có ngày đó thì người phụ nữ xưa đâu phải chờ chồng đến hóa đá, nhân loại đâu thể có hòn Vọng phu để chiêm ngưỡng, để sáng tác thơ ca...
Những hạt mưa chở thương, chở nhớ, chở những kỉ niệm về anh cứ tí tách rơi trên mái hiên đầu hè. Anh vẫn nói rằng anh sẽ mãi như những giọt mưa, đem đến những điều ngọt ngào nhất, trong lành nhất cho em. Cơn mưa còn đây, nhưng anh thì đã ở một nơi nào xa lắm. Em muốn ngăn mưa lại nhưng không được! Em muốn ngăn lòng mình khỏi nỗi nhớ anh nhưng cũng bất lực. Tại em vô dụng hay tại tạo hóa cứ trêu đùa với số phận con người?

Mưa càng ngày càng lớn! Lòng em càng lúc càng nhớ anh! Tiếng mưa, tiếng gió hay tiếng khóc vỡ òa của của đất trời khi phải chia xa với mùa xuân? Không ai biết! Và cũng chẳng ai biết rằng, đêm nay có một người vì nhớ một người mà không ngủ được! Giá như mưa ngừng rơi, giá như... anh lại đến! Và giá như quá khứ có thể dễ dàng khép lại...!!!


Dạ Khúc Cho Tình Nhân" với tiếng hát LÊ UYÊN & PHƯƠNG
http://www.youtube.com/watch?v=8-FwLbzW7GwNgày em thắp sao trời
Chờ trăng gió lên khơi
Mà mưa bão tơi bời
Một ngày mưa bão không rơi
Trên đôi vai thanh xuân
Ướp hôn nồng bên gối đắm say
Ánh sao trời theo gió rụng rơi đầy
Cùng rót bao nhiêu ngày hoang
Cùng đếm bao nhiêu mộng tàn
Ru người yêu dấu trong vùng trời đêm

Vừa hoa nở tươi môi
Tình nhân đã xa xôi
Đời ngăn cách nhau hoài
Một lần thôi đã không thôi
Yêu nhau trong lo âu
Biết bao lần tha thiết nhớ mong
Lá hoa rừng mau xóa đường quay về
Làm ánh sao đêm lẻ loi
Màu tối gương bên đèn soi
Ân tình sâu vẫn trong đời thủy chung

Đời mãi mãi mãi cách xa
Dòng nước mắt nóng tiễn đưa
Xin cho lần cuối
Tình ấy đắm đuối thiết tha
Vì qua bao nhiêu điêu linh
Xót xa đắng cay trong đời

Màn đêm mở huyệt sâu
Mộng đầu xin dài lâu
Một vì sao lạ rơi, nghe hồn tê tái
trên dòng hương khói bay
Ái ân ơi đừng phụ lòng ta
Nhớ thương sâu xin gởi người xa
Khóc nhau trong cuộc đời
Giấc mơ xưa khăn phủ vành sô
Có yêu nhau ngọt ngào tìm nhau
Chết bên nhau thật là hồn nhiên!


 "Còn Nắng Trên Đồi" với tiếng hát Khánh Ly, LÊ UYÊN & PHƯƠNG.

Một chiều nào chúng ta
Một chiều nào thiết tha
Ngày đầu hè tình nở thắm tươi
Biết đâu buồn vui mai sau khi gió thu về
Dang đôi tay ôm vào mến thương
Anh anh ơi sao lòng vấn vương

Một ngày nào dưới mưa
Một ngày nào phố khuya
Lòng còn nồng tình sáng ánh môi
Biết vui mà thôi anh ơi nắng lưng đồi
Dang đôi tay ôm vào mến thương
Anh anh ơi sao lòng vấn vương

Tình yêu đó đâu ai ngờ cách chia
Như mây trôi như thời gian đem lãng quên
Như hoa tươi như nắng chiều phai âm thầm
Buồn khi tiếng cười tan

Chiều này về thiếu anh
Chiều này về vắng tanh
Màu trời chiều màu lá vẫn xanh
Áng mây còn trôi nhưng em đã u sầu
Dang đôi tay ôm vào đớn đau
Anh anh ơi sao lòng tắt mau
Mẹ tôi (Nhị Hà)
Như Quỳnh hát
Mẹ tôi tóc xanh nhuộm bạc tháng ngày
Mẹ tôi đau buồn nặng chĩu đôi vai
Bao năm nuôi đàn trẻ thơ nhỏ dại
Cầu mong con mình có một ngày mai

Mẹ tôi nắng mưa chẳng ngại nhọc nhằn
Mẹ tôi mỉm cười nhìn đám con ngoan
Không than không phiền dù lâm hoạn nạn
Lòng tin con mình xứng thành người dân

Chiều chiều bên liếp lều tranh
Mẹ tôi đứng đợi đàn con
Trước gió tóc trắng lòa xòa
Đôi dịu hiền như bể tình thương

Lòng người mong ước ngày sau
Đàn con xứng thành người dân
Nhưng nay con đã nên người
Thì này còn đâu bà me hiền xưa

Chiều nay đốt hương tưởng niệm trước mồ
Nhìn khói đau lòng tưởng nhớ năm xưa
Công ơn sinh thành ngày nào đền trả
Mẹ ơi con nguyện nhớ lời mẹ khuyên
Tình khúc buồn (Ngô Thụy Miên)
Vũ Khanh hát

Em như một nụ hồng cầu mong chẳng lạnh lùng.
Em như một ngày mộng mà ta hằng ngại ngùng,
Sẽ ru ta nghìn nhớ một ngày thoáng mây đưa
Cuộc tình đã như mơ ...


Em như giọt rượu nồng dìu ta vào cuộc mộng.
Em như vạt lụa đào quyện ta lời thì thào,
Sẽ qua đi ngày tháng tình rồi cũng xa xưa,
buồn ...
Cuộc tình ngỡ đã xa xưa, đã xanh xao từ thuở nào
Chợt người đến với tim ta xóa tan đi một mảnh đời
Cuộc tình quý giá mong manh
Có chơi vơi ngược dòng đời,
Nghìn trùng dòng sông có vui

Ôi ! sao người miệt mài ngày vui nào còn dài
Ta ưu phiền từng ngày vội chôn cuộc tình gầy,
Chết đi bao lời nói
Rừng nào có sa mưa tình nào sẽ như thơ
Sao chưa gặp một lần mà nghe tình thật gần
Xin cho được một lần gọi tên người thì thầm,
Có qua đi ngày tháng trả lại thoáng mây bay,
buồn ...

Cuộc tình ngỡ đã xa xưa, đã xanh xao từ thuở nào
Chợt người đến với tim ta xóa tan đi một mảnh đời
Cuộc tình quý giá mong manh
Có chơi vơi ngược dòng đời,
Nghìn trùng dòng sông có vui

Ôi ! sao người miệt mài ngày vui nào còn dài
Ta ưu phiền từng ngày vôi chôn cuộc tình gầy,
Chết đi bao lời nói
Rừng nào có sa mưa tình nào sẽ như thơ

Sao chưa gặp một lần mà nghe tình thật gần
Xin cho được một lần gọi tên người thì thầm
Có qua đi ngày tháng, trả lại thoáng mây bay,
buồn ...
Có qua đi ngày tháng, trả lại thoáng mây bay,
buồn ..
Có qua đi ngày tháng, trả lại thoáng mây bay,
buồn ...



Trời vẫn còn xanh
Kỷ niệm thời học trò không bao giờ phai mờ vì đó là quãng đời đẹp nhất, trong sáng nhất.

Chuyện là chuyện xưa mà vẫn như mới, dù tất cả đã nằm yên trong dĩ vãng, khi ngồi viết lại câu chuyện cũ, nước mắt cứ chảy ròng ròng. Thời gian lặng lẽ trôi qua, mấy chục năm rồi mà tưởng như mới hôm qua khi tình cờ nhận được khuôn mặt anh bạn cũ, trong những tấm hình xưa của một người nào đó còn giữ được, in trên Ðặc San Trường cũ. Thế là trong phút chốc, những bóng hình bạn bè năm xưa bỗng lần lượt trở về.


Trong óc tôi lại quay về những mùa hè năm cũ thời đi học, con đường ven sông nghiêng nghiêng những cây hoa phượng đỏ, in bóng xuống dòng sông một mùa hè rực rỡ.
Năm tháng đã theo nhau bước vội, vẫn để lại trong lòng những kỷ niệm dễ thương một thời mắt biếc, môi tươi, tà áo trắng, chiếc nón lá che nghiêng trên mái tóc. Nếu có lần trở về con đường xưa, đúng vào mùa hè hoa phượng trổ, mới cảm hết được cái buồn ngất ngây xen lẫn nỗi ngậm ngùi. Cơn mưa vào buổi chiều cuốn theo những chiếc lá phượng bé li ti rơi xuống mặt đường ướt sũng. Phượng và mưa, muôn đời vẫn là những nỗi buồn ray rứt khi nhớ lại. Năm ba mươi tuổi tôi vẫn mang nỗi buồn ray rứt ấy, khi một lần trú mưa bên hàng hiên căn phố cũ, trước mặt tôi là hàng phượng rưng rưng màu đỏ thắm rũ rượi, ướt sũng trong màn mưa trắng xoá. Năm nào phượng cũng trở về như năm nào mùa mưa cũng tới, vẫn một màu đỏ thắm của mùa hè xưa riêng cuộc đời thì đã quá nhiều thay đổi...

Em đến rồi đây em lại đi,
Như những hạt mưa đầu mùa năm ấy
Mỗi một mùa hè em trở về lộng lẫy
Lòng ta buồn theo những lá phượng bay.

Bao nhiêu năm rồi mà vẫn chưa khuây
Sao vẫn nhớ những nẻo đường tuổi mộng
Sao vẫn nhớ những chiều xưa gió lộng
Phượng rơi buồn trên áo trắng thơ ngây.

Ôi nhớ quá cỏ non sân trường vắng
Ta thả hồn theo những sợi mưa bay
Ta thấy em cười trên những tà áo trắng
Em gọi mùa hè về rực rỡ trên cây.

Năm nay em về cũng như mọi năm
Với những hạt mưa đầu mùa năm cũ
Sao ta thấy lòng bỗng rưng héo rũ
Em còn tươi mà ta đã già nua

Ðời mỏi mòn trôi theo những đêm mưa
Những chiếc lá cuốn theo dòng nước lũ
Ði về đâu những hồn muôn năm cũ
Khi sang hè phượng thắm có còn không?

Ðến bạc đầu đôi lúc vẫn bâng khuâng
Ôi những mảnh trời xanh ngày tháng cũ...


(Nguyên Nhung)
Một mảng trời xanh thấp thoáng sau tàn cây râm mát, in những bóng mây xuống dòng sông trôi lờ lững. Một tối mùa hè cơn mưa đêm chợt đến, từ trong nhà nhìn những giọt mưa rớt trên mặt sông sao nghe mang mang một nỗi buồn. Những buổi tối nhìn ánh hoả châu bừng sáng vòm trời đêm, tuổi trẻ lại cảm nhận thêm nỗi buồn chiến tranh, khi nửa đêm thức giấc, nghe tiếng đại bác vọng về thành phố, những chiếc xe nhà binh chở quân ra mặt trận. Bây giờ, lại thêm những người bạn trẻ chung trường sắp lên đường nhập ngũ...

Cuốn Lưu Bút Ngày Xanh có lẽ là kỷ niệm cuối cùng trong đời học sinh của một người bạn. Chỉ mãi đến sau này, khi tất cả chỉ còn lại một mảng trời xanh, tôi mới ân hận là không tặng cho người bạn chân tình ấy tấm ảnh chân dung "xấu xí" của mình bên dòng chữ ngắn ngủi ghi trong lưu bút. Ðược ít lâu bạn nhập ngũ, con đường đi học đã vắng đi một người, lúc bấy giờ tôi mơ hồ nhớ câu bạn nói:

"Mai sau chừng nào mình lớn, sẽ hiểu ra điều đó."

Cuộc sống vội vã để tôi không còn thơ thẩn đi về những con đường thơ mộng ven bờ sông như thuở còn đi học, tôi đã quên rồi người bạn cũ...

Không biết trời xui đất khiến chi đây, vài năm sau chiến tranh, tình cờ tôi lại gặp anh bạn cũ, bên hè đường với mấy thứ đồ nghề sửa xe đạp. Tôi đâu hơn gì bạn, tấm ny lông trải trên vỉa hè khu chợ làm kế sinh nhai, một lũ đàn bà còn xuân sắc ngồi chùm nhum với nhau trên vỉa hè "ngóc mỏ chờ xương", hay văn hoa chút xíu thì "con cò lặn lội bờ sông, gánh gạo nuôi chồng tiếng khóc nỉ non”…

Thấy anh tả tơi, tôi ngó lại mình cũng không hơn gì. Chiếc áo bà ba bạc màu, cái nón lá tươm vành thật thảm thương. Trong cảnh ngộ này, hai đứa chỉ biết nhìn nhau cười thông cảm. Dường như tôi lại nhìn thấy một mảng trời xanh thuở học trò trở về trong đôi mắt anh...

Bao nhiêu hoa mộng của cuộc đời, bây giờ chỉ còn lại được có mảng trời xanh kia làm niềm hy vọng. Chúng tôi kể cho nhau nghe nhiều nỗi đắng cay của đời sống, ước gì có đôi cánh để bay đi một phương trời xa, tìm một tương lai sáng sủa hơn cho cuộc đời đỡ khổ.
Rồi tôi không bao giờ gặp lại anh. Có người nói anh đã thoát được tới bờ bên kia, có người lại nói tàu bị bão tố nhận chìm ngoài biển khơi. Mỗi lần đi ngang chỗ anh vẫn ngồi vá xe bên lề đường, nay đã trống trải, chỉ còn lại một mảng tường vôi loang lổ, tôi nghe lòng buồn ray rứt. Thời gian thấm thoắt qua đi có đến hơn hai mươi năm, lâu lâu tôi vẫn băn khoăn nhớ người bạn cũ.

Tình cờ đọc được trong cuốn Ðặc San của Trường, tôi bắt gặp lại những tấm ảnh cũ. Có ai đó đã giữ lại được những tấm hình với bạn cùng lớp năm xưa. Tôi vui mừng nhìn ra khuôn mặt anh lẫn lộn trong đám bạn bè thời Trung học. Nhưng, đời sao lại có những chữ "nhưng" trớ trêu...

Vâng, lần này thì hết thật rồi, những chữ in nghiêng chú thích dưới tấm hình với hai chữ "đã chết" khiến tôi bùi ngùi mãi. Mảng trời xanh trong đôi mắt người bạn đồng môn năm cũ đã thực sự không còn, đã đi về cõi thiên thu để chìm vào không gian vô tận.
Không biết anh đã đi về cõi bên kia bằng con đường nào? Ðôi khi tôi nghĩ nếu được chọn lựa, có lẽ anh sẽ trở về đi lại con đường loang hoa nắng thời đi học, vì con đường đó là con đường bình yên nhất trong cuộc đời anh. Dưới những bóng cây râm mát che suốt con đường ven sông, có thể anh vẫn nhìn thấy một mảng trời xanh đầy thơ mộng khuất sau tàn lá biếc, từng đợt sóng nhỏ lao xao vỗ vào bờ, vẫn là những âm thanh tuyệt vời như tiếng đàn vương trên lối cũ. Mấy mươi năm rồi, bây giờ nhìn lên mảng trời xanh, tôi vẫn hay nghĩ tới người bạn đồng môn năm cũ. Ở khoảnh trời bình yên đó, biết đâu chả có lúc gặp lại...Anh trở lại con đường lên núi biếc
Thương mây bay từ đó vẫn cô đơn
Những bông hoa còn có nửa linh hồn
Những lá cỏ nghiêng vai tìm mộng ảo
Ôi nắng cũ, nhạt mùi hương dã thảo
Lạnh màu rêu, tảng đá nhớ chân đi
Những cánh chim từ quá khứ bay về
Tà áo mỏng chập chờn phai sắc bướm
(Trích đoạn trong truyện ngắn Trời Vẫn Còn Xanh của Nguyên Nhung)

Em Hiền Như Ma-Soeur" với tiếng hát DUY QUANG
 
Đưa em về đưới mưa, nói năng chi cũng thừa
Như mưa đời phất phơ, chắc ta gần nhau chưa
Tay ta từng ngón tay, vuốt tóc em lưng dài
Đôi ta vào quán trưa, nhắc nhau tình phôi pha.

Em mang hồn vô tội, đeo thánh giá huy hoàng
Còn ta nhiều sám hối mà sao vẫn hoang đàng..

Đưa em về dưới mưa, nói năng chi cũng thừa
Đưa em về dưới mưa, có nhau mà như xa ...

Em hiền như ma-soeur, vết thương ta bốn mùa
Trái tim ta bệnh hoạn, ma-soeur này ma-soeur.
Ta nhờ em ru ta, hãy ru tên vô đạo,
Hãy ru tên khờ khạo, ma-soeur này ma-soeur.

Đưa em về dưới mưa, chiếc xe lăn dốc già
Đưa em về dưới mưa, áo em bùn lưa thưa
Đưa em về dưới mưa, hỡi cô em bé nhỏ
Ôi duyên tình đã qua, có bao giờ không xưa

Vai em tròn dưới mưa, ướt bao nhiêu cũng vừa
Như ưu tình đã qua, thấm linh hồn ma-soeur. ...

CÂY - LÁ - GIÓ và MƯANếu một ngày anh chạy đến hỏi em:
Muốn làm Cây hay thích là Lá, Gió?
Nếu em đến bên tai anh nói nhỏ:
"Em muốn làm Cây" thì không phải đâu anh!


Chẳng Cây nào sẽ mãi mãi tươi xanh
Và chẳng Cây nào chịu vươn mình giữ Lá
Cây yêu Lá bằng 1 tình yêu ích kỉ quá
Nên có bao giờ dám đối diện với tình cảm của mình đâu

Vậy lẽ nào em lại thích làm Cây???
Nếu một lần anh khẽ hỏi em
Rằng: Em thích được là gì giữa Lá, Cây và Gió?
Nếu em nói "em thích làm chiếc Lá"
Thì anh ạ, không phải thế đâu anh!
Chiếc Lá nào rồi cũng phải lìa cành
Dù nó còn yêu Cây nhiều, nhiều lắm
Nhưng đó cũng chỉ là 1 tình yêu thầm lặng
Lá ko đủ tự tin giật hạnh phúc về mình.

Vậy thì em có nên làm chiếc lá???
Nếu tình cờ anh bước đến hỏi em:
"Muốn làm gì? Gió, Cây hay là Lá?"
Em trả lời "thích làm Gió anh ạ"
Thì xin đừng tin em!


Vì sao ư? Anh thử nghĩ mà xem
Gió cuốn Lá lìa khỏi cành Cây ấy
Dù Gió có Lá bên mình thật đấy
Nhưng suốt đời chỉ làm chiếc bóng của Cây

Vậy thì em muốn là Gió làm chi?
Nếu một ngày, một ngày nào đó
Em nói với anh: Em muốn được làm Mưa
Anh ko tin? Sợ lại bị "mắc lừa"?
Nhưng anh à, lần này là sự thật!


Em muốn mình là cơn Mưa giữa trưa hè nắng gắt
Để làm dịu mát Cây
Để tươi thêm chiếc Lá
Và hơn hết là
được cùng Gió sóng đôi
MƯA....
Lạnh lạnh sương đêm nỗi nhớ thương,
Si tình men rượu suốt đêm trường .
Dạ yến đâu bằng khuya đối ẩm ,
Rượu đào thêm bạn hóa quỳnh tương .

Ấm ấm rượu đào cạn chén say,
Rượu tình không uống hận ngàn ngày .
Mai lỡ xa rồi ai có muốn,
Cạn chén tình si khó lắm thay..


MƯA
Qua rồi tháng sáu ai nhớ mưa ?
Nhớ hàng phượng vỹ nhớ người xưa,
Nhớ em nón huế nghiêng tà áo,
Nhớ chuyến đò ngang ai tiễn đưa ?

Qua rồi tháng sáu em nhớ không?
Quán chiều góc khuất ngóng mênh mông,
Nhìn mưa em nói trông như lệ,
Mỗi lúc chia xa ai nhớ chồng ?

Qua rồi tháng sáu trời vẫn mưa,
Yêu em năm tháng nói sao vừa .
Dẫu không tháng sáu tim anh vẫn,
In bóng hình em - tim anh mưa!!

Gió - Mưa - Nắng và Cô ĐơnGió vẫn vô tình vẫn lả lơi
Gió chẳng thương ai lúc rối bời
Lòng ai nguội ngắt như sương sớm
Gió vẫn vô tình vẫn lả lơi!


Mưa có hay chăng nước của trời
Mưa đều trên đất vẫn chẳng thôi
Mưa nguồn thác nước chìm mặt đất
Mưa chẳng buồn thương nỗi đầy vơi.


Nắng chẳng buông tha chiếu khắp trời
Nắng soi nắng rọi đến muôn nơi
Nắng rám má hồng ,thương trái bưởi
Nắng chẳng thương ai chiếu tận nơi!


Cô đơn giữa chốn thật đông người
Cô đơn nào thấy hoa nở tươi
Cô đơn trống vắng lòng giá lạnh
Cô đơn buồn bã lắm người ơi !


Mưa rơi, mưa rơi
Đèn khuya lẻ loi
Mưa bốn phương trời
Tôi nghe mưa rơi

Mưa rơi, mưa rơi
Nghe cây đâm chồi
Nghe đêm mát nước
Nghe tim bồi hồi

Mưa rơi, mưa rơi
Mưa đi cuối trời
Mưa về dào dạt
Mưa ngập hồn tôi

Mưa rơi, mưa rơi
Ai ngủ lâu rồi
Còn ai đang thức
Hàng cây tả tơi

Mưa rơi, mưa rơi
Bóng mờ lả lơi
Phố dài lầm lũi
Hay là hồn tôi

Mưa rơi, mưa rơi
Trời sáng rõ rồi
Mưa còn một giọt
Đọng trên mắt người

Hoàng Tâm


TAM GIÁC MƯA

Xa xưa
Trời đã mưa
Từ lúc lưa thưa
Đến khi mưa nặng hạt
Từ lúc màu còn mờ nhạt
Đến khi có bảy sắc cầu vồng
Thuở mọi sự toàn một cõi mênh mông
Đã có trong ta một tấm lòng
Hướng đến ngàn nỗi nhớ mong
Yêu người trong hy vọng
Biết mấy cho vừa?
Trời vẫn mưa...
Từ xưa…

(Hoàng Lăng Tu)
Mưa Cuối MùaNguyễn Hạnh Ca Dao

Mưa rơi chút xíu cuối mùa...
Đôi ta áo trắng đội mưa tan trường
Mưa nghìn "sợi nhớ sợi thương"
Trong veo! đôi mắt ngó đường ngây thơ
Mai sau một chút tình cờ
Bâng khuâng chợt nhớ cơn mưa thuở nào...


Mưa ơi, gieo mãi hạt long lanh
Mưa đem gió lạnh đuổi vòng quanh
Lá thu phong đẫm hồn ly biệt
Đưa tiễn nhau vào nơi cõi đông!

Bước về thật khẽ trong gió mưa
Khơi đóm lửa mờ hong giấc mơ
Khói mơ bếp lửa chiều thu ấy
Hương ơi ! thơm ngát đến bao giờ
Tình Khúc Chiều MưaDQHôm nay trời đỗ mưa rào
Tôi đem nhung nhớ cất vào túi thơ
Vì tôi lắm mộng nhiều mơ
Sợ làm ướt lá tình thơ em buồn

Đem dù mà chẳng che mưa
Mưa nhiều mới biết dù xưa trả rồi
Nhớ ai nhớ mái tóc thề
Hay cười khúc khích những chiều vu vơ
Bây giờ xa lắc xa lơ
Dù xưa đem trả một đời cô đơn !

Anh đền cho bé hạt mưa
Nhưng bé không chịu vì chưa hết hờn
Anh đền cho bé cà rem
Bé còn nũng nịu đòi kem hai mầu
Mầu hồng là lúc bé yêu
Mầu nâu là lúc bé quên anh rồi
Kem ngon buốt lạnh môi hồng
Yêu anh đừng để anh buồn đôi môi!
Mưa ThuALT0217Giọt mưa thu rơi đều trong đêm vắng
Tiếng mưa buồn sâu lắng suốt canh thâu
Mưa vì đâu tí tách những giọt sầu
Như nức nở vọng lầu thương bóng nguyệt

Mưa cay nghiệt kéo dài đêm cô tịch
Thương dòng đời ru nghịch cảnh trái ngang
Mưa thu mang nước mắt rơi từ trời
Nghe lạnh lẽo như lời than vô vọng

Mưa khơi đọng mặt đường trên phố nhỏ
Mưa lạnh lùng cây cỏ cũng buồn tênh
Mưa lênh đênh giọt nhớ mãi lưng chừng
Như nhắc nhở không ngừng câu ai oán

Mưa thu máng giọt sầu trên nhánh khổ
Tiếng ngậm ngùi đang vỗ giấc tương tư
Mưa dường như nhắc nhở những nỗi niềm
Đang run rẩy im lìm đêm hoang lạnh

Mưa mới tạnh đường trơn bong bóng vỡ
Trong vũng lầy bỡ ngỡ những dấu chân
Đêm buồn dâng tiếng mưa gọi não nề
Như phong kín ê chề trên căn gác

Thu man mác gợi thêm sầu cô lữ
Gió muộn màng không giữ lá vàng rơi
Mưa thu ơi xin trút hết muộn phiền
Theo dòng nước về miền xa trôi dạt ...
Buốt Lòng Ghế Lạnh Chờ ThuLathuphaiĐôi ghế giá buốt thầm trong mưa lạnh
Anh về đâu...
em đến...
mưa bụi sầu !

Đôi ghế giá lạnh lùng cơn mưa bão
Ào ạt rơi...
giọt buồn áo não...
không nguôi !

Em đâu rồi ?
ghế vắng...
không người ngồi
Cho lá vội phai phôi ... màu Thu úa

Anh đâu rồi ghế lạnh...
tả tơi mưa
Thu về chửa?
mà lá vàng rơi khắp lối

Dáng Thu đi...
mảnh Trăng sầu biếng rọi
Soi đường mòn...
ngày cũ ta chung đôi

Giờ chỉ còn...
mưa mãi...
giọt không ngơi !
Mấy Thu đợi ?
Chơi vơi !
nhầu xác lá...
Mưa vẫn rơi
lệ mưa buồn lã chã


Mai Tôi Đi Thơ: Nguyên Sa
Nhạc: Anh Bằng

Mai Tôi Đi : Nguyên Khang & Diễm Liên
"Mai tôi đi" ! có thẫn thờ, hoàng hôn phai nắng tím?
Vầng trăng khuyết có .. lững thững lộ đầu non ?
Đêm mưa dầm lẻ tiếng dế, có gáy vang ?
Hay vào lúc nhân gian, ngày mở hội ... ?

"Mai tôi đi" ! mình tôi con ngõ mới !
Dòng sông xưa đành bỏ lại bên trời !
Có về tiễn hồn tôi trong ký ức ?
Đoá hồng nhung, lan trắng, điệp tím ơi !
Ngàn thông đợi, Mimosa soi lòng thác
Cánh phượng hồng, lá me đổ chơi vơi
Có phải nữa? vàng hương sân trường cũ !
Dáng bướm xanh bên hoa tím bùi ngùi !

Lưu luyến thế, làm sao mà đi nổi
Các em hỡi, ở lại cuộc chơi, bên đời ... tôi đi

Ừ, mai tôi đi !
hôm nay coi hát xiệc
phấn son hồng cho sân khấu càng vui !
Vở kịch đời, diễn mãi chẳng hề vơi !
Cứ khóc, cứ cười, nhủ lòng đừng bị lụy,

Dẫu tha thiết, mỉm cười đừng nài nỉ
Sân khấu náo nức mở, có rung động khép, lúc chia phôi ?
Sau mặt nạ ! kìa, tiếng cười dòn dã
Khóc thương vay, lẫn gióng giả, ngọt bùi !

"Mai tôi đi" sẽ không ai hay biết
Vì mình tôi, cái mình ra đi ấy !
Không có đây để nhắn tiếng tạ từ
Còn hôm nay vẫn thở, vẫn mê say
Lại thắp nến mỗi đêm trời trở gió

Nếu không thấy chân dấu qua "phố" nhỏ
Xin lỗi nghe đã lỡ hẹn chẳng ngờ,
chân đà gẫy, nến xưa cháy lụn ...
Lời định mệnh "mai tôi đi" đến trọn
Nếu có thể nào!
Vui lòng gom dùm tôi lệ nến
Se cỏ xơ làm tim nến cháy
trong mưa

LNL

Tình Yêu Như Mũi Tên
Cuộc đời chỉ để mà buồn sao em mưa đêm gió oán than
Còn gì đâu em khi thu lại về với lá rơi ly tan.
Còn gì đâu em lời thề trăm năm chỉ là dĩ vãng thôi
Nay tình đã vắng như vở kịch đời giữa bóng đêm buông màn.

Còn gì đâu em vì tình ra đi bay theo những bo'ng chim
Cho ta nhức nhối đau hơn một lần khi tan rã trái tim
Hạnh phúc đã héo khô giữa đôi tay như nụ hoa thời gian
Có nghe đêm nay tượng đá khóc hơn mưa ngàn.

Thôi thì đành quên nhau như lá chôn đi mùa đông
như nắng phai đi hình bóng cho chết đi khung trời mơ mộng
Thôi thì đành quên nhau cho tắt đi cung đàn đớn đau
Sân khấu yêu đương muôn đời mang theo vạn câu gian dối.

Chiều tím vây chân trời. Người đã đi xa người
Ngày tháng yêu nhau chỉ còn lại trong ta bao nhiêu xót xa
Thôi ta cố quên đi buồn nào rồi cũng phai mờ.

Đường phố đêm sa mù. Thành phố quên lên đèn
Một thoáng đam mê trả lại để em mang như mũi tên
Ôi tình yêu mũi tên ngập sâu vào đáy tim.

Cuộc đời chỉ để mà buồn sao em mưa đêm gió oán than
Còn gì đâu em khi thu lại về với lá rơi ly tàn.
Còn gì đâu em lời thề trăm năm chỉ la` dĩ vãng thôi
Nay tình đã vắng như vở kịch đời giữa bóng đêm buông màn.

Còn gì đâu em vì tình ra đi bay theo những cánh chim
Cho ta nhức nhối đau hơn một lần khi tan rã trái tim
Hạnh phúc đã héo khô giữa đôi tay như nụ hoa thời gian
Có nghe đêm này tượng đá khóc hơn mưa ngàn.

Như hồn ta mang vết thương đời
Kiếp này thôi đã trót lỡ duyên rồi
Ngày tháng yêu nhau chỉ còn lại trong ta bao nhiêu xót xa.

Thôi ta cố quên đi
Buồn nào rồi cũng phai mờ
Ta nhìn ha`ng cây lá sang mùa
Quãng đời ta tăm tối ưu phiền.
Một thoáng đam mê trả lại về em mang như mũi tên
Ôi tình yêu mũi tên ngập sâu vào đáy tim.

Lời Việt : Anh Bằng

Trình bày : Nguyên Khanghttp://www.youtube.com/watch?v=cDxTbTSOiow


Mười Năm Chưa Lần GặpHoàng Ngọc Ẩn
Bích Phượng hát


Nhạc sầu giăng tiếp nối
Sương dâng mờ khung trời
Dòng thư ai nhắn gửi
Buồn len vào tim côi!

Trời Paris chớm lạnh
Anh đã tìm về đây
Mưa thu buồn hiu hắt
Vàng thu đầy mắt ai
Ngõ hồn sao trống vắng
Trên phố buồn hôm nay…

Mười năm chưa lần gặp
Sao ta vẫn đợi chờ
Phố người ta vẫn đợi
Người yêu đâu có ngờ
Phố người mưa vẫn gội
Ta một mình bơ vơ…

Bao nhiêu ngày xa cách
Bấy nhiêu ngày đắng cay
Rượu người ta chưa nhắp
Sao hồn ta đắm say
Môi người ta chưa uống
Sao hồn ta ngất ngây
Mưa giăng đầy phố nhỏ
Ta lạc loài chiều nay…!

Mười năm chưa lần gặp
Em, mắt sầu tiêu hao
Ngõ hồn em lạnh ngắt
Mùa thu về lao xao

Mười năm chưa lần gặp
Ta ngậm ngùi chia xa
Trời Paris mưa phủ
Em có còn nhớ ta…?!


Mưa Cuối MùaNguyễn Hải ThảoCơn mưa cuối mùa giận dữ trút qua đây
Quên cả im lặng đêm, im lặng phố
Hiu hắt mình ta
Hắt hiu quán nhỏ
Thèm một đôi môi
Hơ nóng
Nửa đời buồn

Người đàn bà đi về dưới mưa tuôn
Son phấn nhạt nhòa
Mắt môi đơn lạnh
Bờ vai gầy
Mong manh trong gió buốt
Sao không ghé đời nhau
Giây phút này?

Ta biết làm gì
Cho hết đêm nay?
Khi trái tim
Nửa đời thả nổi
Nửa đời lang thang
Nửa đời sống vội
Tìm chưa ra
Chỗ trú
Một cuộc tình!

Em đi qua
Rớt lại
Khoảng trống mông mênh
Đêm hun hút
Làm sao yên giấc?
Cơn mưa cuối mùa
Qua đời ta
Rất thật
Chỉ có em
Như một-giấc-mơ-rời…
Ngày Mai Trời Lại Sángxươngrông
Ngày mai trời lại sáng
ru em vào giấc nồng
một giấc mơ màu hồng
dù đời có đắng mi...

Ngày mai trời lại sáng
mặt trời sẽ đội lên
bải cỏ sẽ xanh tênh
nâng êm bàn chân ngọc

Ngày mai trời lại sáng
cánh buồm của đại dương
gió thổi lại căng phồng
đưa em tìm ước vọng ...

Ngày mai trời lại sáng
và trời hết bão giông
sẽ mang về cuộc sống
hết mưa ...hạt nẩy mầm ...
Mưa Chiều(nhạc: ANH BẰNG)
Lê Anh Quần hát

Lang thang trên phố dưới cơn mưa chiều
Bước chân dầm mưa trống vắng cô liêu
Từng vòng tay đầy ôm ấm tình yêu
Em vẫn như chim nhỏ ban chiều
Hiu hắt theo như về cuối đèo

Ai đem mưa đến cho em u sầu
Tiếng mưa buồn tênh thiếu bước chân nhau
Trời còn mưa hoài trên phố hàng cây
Không có ai che lạnh vai gầy
Mình thở dài với trời mưa bay

Mưa vẫn rơi trên hàng mi .....
Và mưa mưa vẫn rơi trên làn môi .... buồn

Làm sao em quên được phút giây này
Làm sao em xoa được mối tình say .... cuối đời

Sao em đi mãi giữa cơn mưa buồn
Nổi đau nào hơn đếm bước cô đơn
Lòng mình bây giờ hoang vắng lẻ loi
Trăm dối gian xin trả cho người
Giờ chỉ còn tiếng buồn mưa rơi ...
Khi Người Yêu Tôi KhócSáng tác: Trần Thiện Thanh

Sĩ Phú hát
Khi người yêu tôi khóc trời cũng giăng sầu
Cho từng cơn mưa lũ xoáy trong tâm hồn
Khi người yêu tôi khóc thành phố buồn hiu
Em ơi tôi níu một lần ưu ái trên cung ngà hắt hiu
Mây từ đâu trôi đến mờ dấu chân trời
Em, tại sao em tới cho anh yêu vội !
Cho một lần yêu cuối là những lẻ loi
Em ơi hãy nói vạn lời sầu đắng
Như anh vừa trách anh !

Em một đêm cuối mặt để cay đắng
rơi thành giọt lệ đời
Anh niềm đau đến muộn
Từng chiều lặng yên nhìn mưa bão tới
Khi hồn anh rã rời ngày vui xẻ đôi tình ngỡ xa xôi
Anh xin trọn đời gói thân trong một lần hối tiếc mãi thôi
Khi người yêu tôi khóc xin rất im lìm
Như từ lâu tôi dấu những cơn muộn phiền
Xin đừng đem nước mắt gội xóa niềm đau
Cho yêu đương đó, em còn được giữ trong tâm hồn rất lâu

Màu máu Tigôncủa Thâm Tâm, năm 1940(Gửi T.T.Kh - Tác giả bài thơ Hai sắc hoa Tigôn)Người ấy trả lại cánh hoa tàn
Thôi thế duyên tình cũng dở dang
Màu máu tigôn đã biến sắc
Tim người yêu cũ phủ màu tang

K hỡi ! Người yêu của tôi ơi !
Nào ngờ em giết chết một đời
Dưới mồ đau khổ anh ghi nhớ
Hình ảnh em hoài mãi thế thôi

Quên làm sao được thưở ban đầu
Một cánh Tigôn dạ khắc sâu
Một cánh hoa xưa màu hy vọng
Nay còn dư ảnh trái tim đau

Anh biết làm sao được hỡi trời
Dứt tình bao nỡ nhớ không thôi
Thôi em hãy giữ cánh hoa úa
Kỷ
niệm ngàn năm một cuộc đời
Mộng ĐờiTrần Dạ TừHoa và trái một đêm nào thức dậy,
Nghe mộng đời xao-xuyến giấc xuân xanh
Con đường đó một đêm nào trở lại
Cùng gió mưa phùn trên cánh tay anh

Hoa bỗng nở và trái sầu bỗng chín
Tim xa xưa còn đó chút trông chờ
Màu thơ dại vẫn tươi màu kỷ niệm
Bóng cây nào ôm mãi mắt hư-vô

Tháng giêng đó, anh mỉm cười bước tới
Khi yêu em tay cũng mở như lòng
Môi Thần-Thánh biết gì đâu tội lỗi
Lối đi nào ngây-ngất bước song song !
Anh sẽ nhắc trong những tàn phai ấy
Đêm Hoàng Lan thơm đến ngọt vai mình
Ai sẽ biểu trong một lần trở lại
Hoàng-lan xưa còn nức-nở hồn anh

Tháng Giêng hết thôi giận hờn đã muộn
Khi xa em, vai mới biết đau buồn
Tơ gấm biếc nào nâng từng bước chậm
Trả giùm tôi về những dấu chân chim

Hoa và trái đêm nay đây thức dậy
Ôi mộng đời em hiểu chữ xuân xanh
Con đường đó đêm này đây trở lại
Cùng gió mưa phùn buốt cánh tay anh ...
Mưa ĐờiNgô Việt Sương
Có nắng thì phải có mưa !
Nắng nhiều, mưa lắm từ xưa thế mà .
Thân “ tôi “ như hạt mưa sa
Mới hay chớp biển rồi ra mưa nguồn .
Trời còn đổ trận mưa tuôn
Mưa tầm, mưa tã có buồn hay không ?
Mưa rào, mưa bão, mưa giông
Mưa tuôn xối xả cho lòng thêm đau .
Sông Ngân muốn nối nhịp cầu
Mà mưa rả rích, mưa ngâu dài dài,
Mưa lác đác, mưa lai rai
Lâm thâm mưa bụi cho ai nhớ mình !
Mưa rươi cây cỏ lặng thinh
Trời gieo mưa đá tội tình cho hoa .
Mưa bắt đầu chỉ thoáng qua
Còn mưa bong bóng chỉ là chóng tan
Ngẫm xem ở cõi trần gian
Kể ra còn có muôn vàn thứ mưa !
Nửa hồn thương đau
Nhạc: Phạm Đình Chương

Thơ: Thanh Tâm Tuyền
Khánh Hà hát
Nhắm mắt cho tôi tìm một thoáng hương xưa
Cho tôi về đường cũ nên thơ
Cho tôi gặp người xưa ước mơ
Hay chỉ là giấc ... mơ thôi
Nghe tình đang chết trong tôi !
Cho lòng tiếc nuối xót thương suốt đời !
Nhắm mắt ôi sao nửa hồn bỗng thương đau
Ôi sao nghìn trùng mãi xa nhau
Hay ta còn hẹn nhau kiếp nào ?
Anh ở đâu ?!!
Em ở đâu !!?
Có chăng mưa sầu buồn đen mắt sâu
Nhắm mắt chỉ thấy một chân trời tím ngắt
Chỉ thấy lòng nhớ nhung chất ngất !
Và tiếng hát
Và nước mắt

Đôi khi em muốn tin !
Đôi khi em muốn tin
Ôi những người
Ôi những người
Khóc lẻ loi một mình
Bài Thơ:Lệ đá xanh

Tác giả: Thanh Tâm Tuyền
tôi biết những người khóc lẻ loi
không nguôi một phút
những người khóc lệ không rơi ngoài tim mình
em biết không
lệ là những viên đá xanh
tim rũ rượi
đôi khi anh muốn tin
ngoài trời chỉ còn trời sao là đáng kể
mà bên những vì sao lấp lánh đôi mắt em
đến ngày cuối

đôi khi anh muốn tin
ngoài đời thơm phức những trái cây của thượng đế
mà bên những trái cây ngọt ngào đôi môi em
nguồn sữa mật khởi đầu

đôi khi anh muốn tin
ngoài đời đầy cỏ hoa tinh khiết
mà bên cỏ hoa quyến rũ cánh tay em
vòng ân ái
đôi khi anh muốn tin
ôi những người khóc lẻ loi một mình
đau đớn lệ là những viên đá xanh
tim rũ rượi
Mưa Chi Mãi ThếMưa chi mãi thế
phủ kín lòng người
Đời xanh mấy thuở
mà ngắm mưa rơi.
Chiều kia mùa thu
sương lam, gió tiễn
lá đi cùng người
với cùng mùa thu.
Chiều nay mùa đông
mây giăng kín trời
Ta ngồi nhìn lá
đếm giọt mưa rơi.
Mưa chi mãi thế
phủ kín lòng người
Đời ta mấy thưở
mà ngắm mưa rơi...
Mưa Cuối ThuCuối Thu mưa bay gió thổi
Hàng cây trơ lá xác xơ ngoài trời

Ngồi buồn đếm giọt nước mưa
Mưa bao nhiêu giọt lòng buồn bấy nhiêu

Mưa rơi tầm tả ngoài hiên
Trong lòng se thắt tình đời thế nhân

Tiếng mưa, tiếng gió rì rào
Làm thêm cay đắng nỗi niềm tâm tư .



Tuyết Nga





No comments: