Wednesday, December 7, 2011

TRỜI MƯA CA-LI



 
TRỜI MƯA CA-LI
Cali mưa, tầm tã mưa
Trời buồn như thuở anh vừa gặp em
Giá như đừng có ban đêm
Anh ngồi ngắm mãi bên thềm giọt mưa
Anh ngồi nhớ chuyện ngày xưa
Nhớ rồi xa xót những mùa mưa qua
Còn gì trong cuộc tình ta
Giọt mưa rơi xuống có là hư không ?
Những cơn mưa cuối mùa đông
Thường làm cho sợi tơ hồng trôi đi
Mấy tuần em đến Cali
Trời mưa tầm tã tại vì có em.

Phạm tín An Ninh
 
MƯA TÍM



Em lại đến chiều nay cơn mưa tím
Màu tím buồn như màu áo em yêu
Anh ngồi đây vùng trời buồn xa lạ
Hồn chìm sâu trong sắc tím yêu kiều

Những hạt mưa long lanh trời kỷ niệm
Ánh tím buồn lên đôi mắt sầu thương
Ngày tháng qua đời chúng mình vẫn vậy
Giấc mơ trôi trong nhung nhớ lạ thường

Cơn mưa tím bay trong chiều hiu quạnh
Hạt tím buồn ướt đẫm cuộc tình xanh
Chợt giữa khuya anh giật mình ngơ ngác
Em quay lưng hờ hững quá sao đành .


Khiếu Long

Trần Thiện Thanh "Đường Về Khuya"
Ðường khuya vắng người mến thương xa rồi
Mình tôi ... lắng hồn theo tiếng mưa rơi
Lối về còn là bao hình bóng
Nhớ lúc chia tay giữa đêm sương mơ, bùi ngùi thôi chẳng nói
Bóng ai xa rồi còn ai đứng nhìn theo

Ðêm lắng chìm vào ngàn xa cuối trời,
Những hạt mưa rơi
Trên lối mòn còn mình tôi nhớ người,
Ngàn phương xa vắng
Ðêm ánh đèn mờ nẻo khuya vắng người,
Vẫn còn mưa tuôn.
Nghe gió lạnh về mà xao xuyến lòng,
Chan chứa tình thương

Ðường khuya, phố buồn nhớ thương giăng mờ
Người ơi ! biết rằng nơi chốn xa xưa
Có người tìm vần thơ mà để ...
Tiễn bước ai đi xông pha muôn trùng để ngày mai về đây
Nối câu duyên lành mà vui nốt ngày xanh

Người đi, nhớ gì! giữa đêm kinh kỳ
Trời khuya có người mơ bước ai đi
Suối đời cùng rừng xanh vạn lý
Gió núi mưa tuôn se đôi vai nặng vì tình non tình nước
Ước mơ mai về kể nhau nốt chuyện xưa

Ðêm lắng chìm vào ngàn xa cuối trời, những hạt mưa rơi
Trên lối mòn còn mình tôi nhớ người, ngàn phương xa vắng
Ðêm ánh đèn mờ nẻo khuya vắng người, vẫn còn mưa tuôn
Nghe gió lạnh về mà xao xuyến lòng, chan chứa tình thương
Đường về khuya (Trần Thiện Thanh) - Elvis Phương hát
http://www.youtube.com/watch?v=6lkgBzA0_XM&feature=youtu.be




Cali Mưa và Tháng Mười Một
Tùy bút Việt Hải


Cali lại mưa rơi, tôi và cháu con trai lớn dạo bước ra khỏi bookstore trường trong campus đại học, mưa tuôn rơi đều đặn ướt nhòa kính cận của hai bố con tôi, trời bên ngoài lạnh quá, chúng tôi hướng về parking lot, may quá đến nơi rồi. Nam vội vặn máy sưởi và cháu cho xe chạy, tôi vươn tay vặn máy CD, bài hát quen thuộc xa xưa tôi vốn thích vang lên, "Rhythm of The Rain", của nhóm Cascade:

"Listen to the rhythm of the falling rain
Telling me just what a fool I've been
I wish that it would go and let me cry in vain

And let me be alone again
The only girl I care about has gone away
Looking for a brand new start
But little does she know that when she left that day
Along with her she took my heart
Rain please tell me know does that seem fair

For her to steal my heart away when she don't care
I can't love another when my heart's somewhere far away
The only girl I care about has gone away
Looking for a brand new start
But little does she know that when she left that day
Along with her she took my heart

Rain won't you tell her that I love her so
Please ask the sun to set her heart aglow
Rain in her heart and let the love we knew start to grow
Listen to the rhythm of the falling rain
Telling me just what a fool I've been
I wish that it would go and let me cry in vain
And let me be alone again
Oh listen to the falling rain"






Bây giờ là mùa cuối thu, trời hôm nay âm u, mưa rơi và mưa rơi... Những cơn mưa mùa thu tháng mười một, tôi nhớ khi nảy mưa rơi khiến tôi nhớ Sài gòn xưa với mưa rào, tôi từng tắm mưa Sài gòn, mưa Sài gòn ngày xưa có vị ngọt, tôi tinh nghịch khi vui thích lao mình vào mưa rào, sexy 50% upper part only, ngước lên trời cao đón những bong bóng vỡ đầy mồm, mưa khi nảy đang đổ xuống hai cha con tôi kẹt trong sân trường mưa rơi, không dù, không mũ che gì cả, như tắm mưa Sài gòn xưa, thú thực tôi chả dám ngước lên uống nước mưa Cali, ông đốc-tơ phổi (pulmonologist) hăm dọa uống nước phải cúi xuống để nước không lợi dụng thời cơ tuôn vào phổi, nên khi ghé hay trọ lại nhà các ông giáo Lê VĂN Khoa, ông đốc Mai Thanh Truyết, hay ông đốc Cao Minh Hưng thì quý ông luôn thủ sẵn một bịch ống hút (straw) made in USA, vì đốc Truyết vốn tối kỵ "hàng ngoại" ngữ như made in PRC và made in CSVN, không tin vặn TV 57.3 là biết liền nhé. Đốc Mai Thanh Truyết hăm dọa cho một chân trời lý thuyết không gian ô nhiễm thì bố ai mà dám uống nước mưa Cali nhỉ ?

Khi mưa bất chợt từ trời cao kia, mưa tuôn xối xả, mưa đổ òa khi cha con chúng tôi hướng ra xe, hình như mưa rơi nhanh hơn bước tôi đi. Con tôi dừng lại nhìn tôi xong cháu cười, có lẽ tôi như con "ninja turtle" mà cháu mê ngày xưa chứ gì ? Tôi bảo cháu "I'm the loser”, hihi... "Rhythm of The Rain", những nhịp điệu đều đặn của những hạt mưa vướng bước chân tôi trên mặt đường đi, có những vũng nước vô tình, ôi những vũng nước không tên thách thức bước chân turtle của tôi, Nam bỗng khẽ nói: "Ba, coi chừng té!". "Không sao, chuyện nhỏ mà cũng hù ba. Still a loser, though!", tôi trả lời, cha con nhìn nhau cười. Ngày xưa còn bé khi cháu mới tập đi, tôi bảo cháu: "Nam, coi chừng té!", hihi... Hiện tại là sự lập lại của quá khứ nhé, bây giờ thì cha cháu vinh dự gia nhập vào đạo quân thuộc sư đoàn tinh nhuệ chuyên đi chậm. Rồi cả hai đẫm ướt như chuột lột khi vào xe. Trời mưa cho ngoài kia một không gian ẩm ướt, một khung trời ảm đạm, buồn bâng khuâng tí ti trong tâm hồn. Giai điệu nhạc và giai điệu mưa rơi giao hòa trong ca khúc Rhythm of The Rain.

Tôi bảo Nam, tôi yêu bài Rhythm of The Rain, bài hát nhịp nhàng ẩm ướt tâm hồn và mát rượi lành lạnh tâm tư tôi như cơn mưa mùa thu ngoài kia. Ca từ của bài hát thì buồn xao xuyến, như khiến làm ngân vang trong lòng con người, làm đôi chân giận nhau của tôi muốn nhún nhảy nhịp bước bebop trên pist rồi. Hết buồn vì lời bài ca của mối tình phụ bạc, nỗi niềm bị tình "lây-óp" mà ông tác giả lại cho nhạc tương phản vui tươi chứ lị! Chẳng hiểu giáo sư Lê VĂN Khoa nghĩ sao nhỉ ? Thôi thì những thanh âm nhịp nhàng reo vui như rộn rã theo điệu mừng mưa rơi. Mưa vui như người bạn gái nhí nhảnh vô tư lự, ngúng ngẩy, li lắc bỏ ta đi luôn rồi, để ta trút bao nỗi tơ lòng buồn bã về cuộc tình vừa tan vỡ khiến con tim máu cao ngút ngàn. Rồi phe ta oán trách như lời nhạc tình ca: "Nàng ơi sao nàng ác quá vậy! Sao nỡ mang trái tim tôi ra đi thật rồi? Mưa ơi, hãy nói cho tôi nghe xem tuyệt tình như vậy có công bằng không khi nàng đã đánh cắp trái tim tôi mà không hề mảy may nghĩ lại gì hết trơn nhể ?" và lại oán trách như nỗi sầu da diết: "Làm sao tôi có thể yêu được một người con gái nào khác khi trái tim tôi đang ở tận một nơi xa xăm nào đó rồi, nàng ơi, nàng ác quá trời!". Bài hát vừa dứt Nam khen hay lắm, cháu thường nghe khi tôi mở máy hát ở nhà.

Tôi kể Nam nghe về nhóm Cascades. Cascades được thành lập vào cuối thập niên 50 tại San Diego, California. The Cascades được biết đến nhiều nhất với bài ca đứng top 3 tại Mỹ vào năm 1963. Rhythm of the Rain được giới yêu nhạc đón nhận nồng nhiệt. Nhóm gồm có John Gummoe (vocalist kiêm guitarist), Eddy Snyder (pianist), Dave Stevens (bassist), Dave Wilson (saxophonist) và Dave Zabo (trummer). Cascades ra đời âm thầm, và được khám phá ra tại một câu lạc bộ địa phương mang tên là Peppermint Stick vào năm 1962 và nhóm đã ký hợp đồng với hãng Valiant Records. Đĩa đơn đầu tiên Second Chance của họ không thành công như mong muốn, nhưng ngược lại Rhythm of the Rain đã trở thành một bài hát soft-rock rất tiêu biểu và vẫn được ưa chuộng khắp nơi, loại dễ nghe, soft and easy listening music, được dịch ra nhiều ngôn ngữ.

Chung qui thì Rhythm of The Rain cho tiết tấu rộn ràng, vì một trái tim thổn thức, không ngủ yên của chàng trai mới biết yêu và bị bội tình. Tôi bỗng hỏi con tôi có bạn gái chưa, cháu bảo chưa. Tôi bấn xúc xích, tí ti lo nhỡ cháu như một vị luật trẻ 44 tuổi con trai của một người bạn tôi làm cho một law firm danh giá Mỹ ở eastcoast, Colin ăn chay trường, tu tâm, và thích ngồi thiền. Bà con, bạn bè cháu giới thiệu ai, cháu không màng đến việc có bạn gái hay lập gia thất. Tương tự như cháu út con trai của nhà văn Dương Viết Điền, bạn tôi. Ái tốt nghiệp đại học, đạt 2 văn bằng toán và kỹ sư điện. Có lần tôi gặp Ái, tôi và cháu bàn bạc về Laplace transform, Fourier transform, hay lý thuyết signal processing, spread spectrum Ái tỏ ra rành rẻ, nói về đề tài thật thông thạo, ngọt ngào và nhuyễn nhừ, nhưng khi tôi hỏi khi nào cháu lấy vợ, Ái bảo cháu muốn đi tu, tôi không khỏi ngẩn ngơ, anh Điền cho biết hồi nhỏ Ái thường theo bà ngoại đi chùa, cháu thích ăn chay.

Tôi chợt nghĩ về hai cu nhóc của mình. Chã nhẽ Nam của tôi ở giá trường chay, thế là tôi không được lên chức ông nội, giống nòi tuyệt chủng luôn à ? No way José!

Trời mưa vẫn còn rơi bên ngoài. Nam khoe với tôi cháu có mua 2 CD Trời mưa, cháu thích nghe tiếng mưa rơi và tiếng đàn piano quyện vào nhau về đêm. Nam chơi guitar classics, nên có thích tiếng mưa rơi và tiếng đàn piano cũng dễ hiểu. Tôi xem hai bìa CD, "Piano Dreams 3: Rain Drops" và "Rain-Grand Piano & Nature", Nam hãy cứ nghe nhạc mưa rơi, nhưng xong đại học, nhớ chức ông nội cho ba nhé, con trai.


Rhythm Of The Rain qua lời Pháp ngữ " En Écoutant La Pluie", lời tiếng Việt được nhạc sĩ Trường Kỳ Việt hóa là "Tình Buồn Đêm Mưa".




Parole de Chanson, par Richard Anthony:
En Écoutant La Pluie

“J'écoute en soupirant la pluie qui ruisselle
Frappant doucement sur mes carreaux
Comme des milliers de larmes qui me rappellent
Que je suis seul en l'attendant

La seule fille que j'aime n'a pas su comprendre
Quelle seule comptait pour moi
Et près de la fenêtre je reste à attendre
En guettant le bruit de ses pas

Pluie oh dis-lui de revenir un jour
Et qu'entre nous renaisse encore un grand amour
Le passé ne sera plus qu'un triste souvenir
Mais si après la pluie se montre le soleil
Et qu'il va réchauffer son cœur
Elle comprendra enfin combien j'étais fidèle
Et elle viendra sécher mes pleurs

Comment lui dire que moi je l'aime trop
Et que je pense à elle et que j'ai le cœur gros
Et que pour moi la vie sans elle ne compte pas
J'écoute en soupirant la pluie qui ruisselle
Frappant doucement sur mes carreaux

Comme des milliers de larmes qui me rappellent
Que je suis seul en l'attendant
En écoutant la pluie tout seul je pense à toi
En écoutant la pluie tout seul je pense à toi
En écoutant la pluie tout seul je pense à toi...”


Tựa đề bài viết là Cali Mưa Tháng Mười Một, tôi muốn đề cập về bài tình ca hard rock November Rain, tương phản với bài soft rock là Rhythm of The Rain. Vì rằng Mưa Cali của Tháng Mười Một đã khiến cho cha con tôi đẩm ướt lạnh giá để chúng tôi vui nhìn về quá khứ, cũng để hướng về tương lai.




Hạt Mưa Long Lanh

Hạt mưa xuân ướt đẫm nụ hồng
Những giọt tình ngây ngất chờ mong
Trong đắm say lên từng hơi thở
Dấu yêu ơi sóng dậy trong lòng

Hạt mưa nào rơi trên môi em
Những giọt yêu đắm đuối ngọt mềm
Em nồng nàn khát khao cháy bỏng
Gió bềnh bồng cuốn mộng tình lên

Hạt mưa buồn giăng mắc chòm cây
Những giọt thương tha thiết dâng đầy
Biển tự tình dại hoang lộng gió
Trên khung trời chất ngất sầu mây

Hạt mưa tình bay trên phố xưa
Những giọt mê thăm thẳm cho vừa
Ta cùng em lạc về tiền kiếp
Hồn bồng bềnh theo sóng đong đưa...



Vũ Phong


Mưa

by Nguyên Tú My

Kết thúc mùa thu bao giờ cũng là những cơn mưa lá như có thể nhuộm được cả cái vạt sân mà một tháng trước đây còn mướt lên một màu xanh ngọc bích. Nắng không còn bị những tàn lá xanh che phủ nên cứ hồn nhiên tràn tia sáng rất trong xuống mặt người.

Vào những ngày cuối thu, trời đất cứ dùng dằng kiểu nửa ở, nửa đi như một cô gái đỏng đảnh, nên người cũng chẳng biết đâu để mà lường. Đã từ bỏ những chiếc áo khoác phong phanh từ mấy ngày trước vì vài cơn rét dài kéo đến. Trưa nay nhìn nắng thu vàng ấm áp lại lục đục lôi ra nào là khăn the áo mỏng để à ơi cùng một ngày thu muộn.



Trời ban chiều lãng đãng gió nhẹ. Thành phố được phủ lên một màu vàng nâu lá úa ấm áp thật dịu dàng. Không khí trở nên loãng hơn làm mềm đi những ưu tư, thấy lòng nguôi ngoai một nỗi bâng khuâng không gọi được tên. Hình như đó là hoài niệm, đó là lòng lưu luyến nhớ thương về những điều đã mất. Dường như ở vào tuổi này người ta thường tiếc nuối nhiều hơn là mơ ước. Như một đứa trẻ cứ chạy theo cánh diều bị gió cuốn đi trong chiều thầm ước mong bắt lại được con diều thơ ấu của mình. Một nỗi thất vọng trẻ thơ kèm theo niềm hy vọng níu lại cho mình cánh diều năm tháng đã vĩnh viễn đi qua cuộc đời. Và cũng thật lạ lùng, từ đó tôi lại tìm thấy một sự tương phản thật đáng yêu trong một trạng thái tách thoát êm đềm khi bước ra khỏi khoảng không gian bộn bề những điều khác biệt. Đã qua hơn hai mươi năm rồi mà vẫn thấy xa lạ từ khuôn mặt đến giọng nói, cách sống, ngày nắng đêm mưa… đến độ đôi khi tôi phải tự hỏi, có phải chính tôi đã là một quá khứ?

Ngả mình trên nền đất, mùi thơm thanh mảnh của những chiếc lá vừa lìa cành vẫn còn giữ cho mình một mùi hương rất mộc thấm đẫm vào cái khứu giác uỷ mị của tôi. Đã lâu rồi tôi không còn gặp lại những mùi hương như thế nữa, bởi đứa trẻ chân đất đầu trần của ngày thơ ấu đã bỏ tôi đi rất xa, để lại cho một mớ ký ức xưa cũ đến tội nghiệp. Đôi khi mệt phờ bởi những bon chen của người, tôi lại lọ mọ với cái blog ảo này tỉa tót vài cành cúc dại, nghe lại một khúc nhạc quen, hay cười mỉm chi với một thằng nhỏ… không quen nào đó đang cười rất vui với tôi từ một tấm hình lượm được trên mạng. Những điều nhỏ nhặt ấy đã giúp tôi đi qua những nỗi cô đơn buồn chán mà không cảm thấy mình đơn độc, giữ cho bàn chân không bị lạc lối bởi những con đường lạ trong cuộc hành trình còn lại của đời người. Để biết rằng hiện tại của ngày hôm nay sẽ là điều đáng yêu, đáng nhớ cho một ngày mai đang đến.





Tôi đã đi qua thêm một mùa thu nữa của đời người. Đón thu đến từ lá, rồi tiễn thu đi cũng từ lá. Khi tôi lắng nghe tiếng lá chạm vào nhau xao xác thì những câu hát của Từ Công Phụng lại trở về quẩn quanh tôi mãi, “Thoáng như chiếc lá vàng bay. Mùa thu qua, mùa thu qua hững hờ…” Lời ca đẹp như thơ thoát ra từ giọng hát mênh mang của Tuấn Ngọc về một cuộc tình đã xa. Một mùa thu mưa rơi như nước mắt người tình “Lệ rơi trên tim tôi, lệ rơi trên đôi môi. Yêu nhau một thời, xa nhau một đời. Lệ này em nhỏ xuống hồn tôi”.

Cúi xuống nhặt cho mình một chiếc lá khô cuối mùa có những đường gân gầy úa như sự tàn phá của thời gian lên đôi tay. Những chiếc lá thu hôm nay sẽ trôi về đâu, mùi hương lá thu sẽ phai đến nơi đâu. Tôi không biết được, chỉ thấy lòng dâng lên một nỗi niềm bâng khuâng về những giọt lệ của cuộc tình muộn màng đã lỡ hẹn cùng thu của nhạc sĩ họ Từ. Một bài hát tuyệt vời cùng một giọng hát tuyệt vời. Đó là một cái đẹp thầm lặng của cuộc đời đã trao mà tôi nhận được trong một chiều lá đổ như mưa…


Với đôi tay theo thời gian tôi còn
Một trời mây lang thang, một mình tôi lang thang…


No comments: